Người Diệp Sảng nhắm vào là Diễm Vô Song. Mới vừa rồi Diễm Vô Song bị Phản Thanh Phục Minh đùa giỡn, bây giờ vô cùng khó chịu. Nhưng hiện tại cô ta không có cách nào bắt người ta, cho nên mọi sự khó chịu liền đem đổ hết lên đầu Nhất Đại Nữ Hoàng.
Gần đây thực lực của tổ chiến đấu ba người bọn họ được đề cao không ít. Nhất Đại Nữ Hoàng và Đại Hán Thiên Tử là hai bạo quân đấu sĩ, gần đây luyện tập rất chăm chỉ, tiến nhị giai xong liền đi theo con đường trở thành thích khách và đạo tặc, chú trọng tốc độ. Thuộc tính nhanh nhẹn của bọn họ so với của Diệp Sảng lúc còn ở Thiên Xà Linh cũng không hơn kém bao nhiêu. Một thân cao công của Phương Nhã Văn căn bản không có đất dụng võ, chỉ có thể cùng hai khinh giáp chiến sĩ Thiết Thủ và Truy Mệnh đuổi theo hai người Nhất Đại Nữ Hoàng.
“Đại ca!” – Nhất Đại Nữ Hoàng buồn bực.
Phản Thanh Phục Minh ở phía xa xa hét lớn: “Lên!”
Diệp Sảng hiểu ý của Phản Thanh Phục Minh, đó là chạy vào trong xưởng, ít nhất sẽ không bị vây.
“Muốn chạy à? Không có cửa đâu!” – Diễm Vô Song theo sát nút.
Chuẩn tâm T của Diệp Sảng vẫn truy tung Diễm Vô Song. Đến lúc này Diệp Sảng mới biết lúc ở trong Đệ Tam Đế Chế mình có vận khí tốt như thế nào. Tập trung vào một mục tiêu di động thật khó. Nguyên nhân rất đơn giản. Theo góc độ mắt người mà nói thì nhìn qua chuẩn tâm T, độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441351/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.