Chương trước
Chương sau
Bốn người mỗi người nhận một bộ trang phục TaeKwonDo, đi thay quần áo ở phòng thay đồ. Trong phòng thay đồ Lưu Tùng cầm trang phục nói rất bỉ ổi: "Thối quá, chúng ta đều là đai trắng cả!"
Mà Trần Nhiên còn chưa hiểu nên nói quả thật ngớ ngẩn: "Vậy thì sao, đai trắng có cái gì không tốt" Vương Bằng suýt phì cười, cũng không giải thích cho Trần Nhiên nghe, làm cho vẻ mặt Trần Nhiên càng thêm mờ mịt.
Mà Diệp Thiên Vân vừa cởi áo ra, lộ nửa thân trên trần trụi, Lưu Tùng lại kêu to lên: "Ta ngã, Thiên Vân ngươi nhất định là đã luyện tập qua, ngươi nhìn cơ ngực, cơ bụng này, mẹ nó, rất có hình tượng" Bản thân nói xong lại say mê, nhất định là đem Diệp Thiên Vân trở thành chính mình.
Vương Bằng cũng ngạc nhiên nói: "Thiên Vân ngươi có phải là đã luyện qua công phu, dáng người này rất có hình tượng, nhưng mà cảm giác có chút gầy".
Diệp Thiên Vân cũng nhìn chính mình sau đó mới nói: "Trước kia có học một vài thứ, cho nên thân hình so với các bạn được hơn một chút, nếu các bạn kiên trì luyện tập TaeKwonDo, sẽ so với tôi tốt hơn nhiều" Trong lòng Vương Bằng bị hắn nói giống như trảo mèo, hận không thể ngay bây giờ hảo hảo luyện tập, có thể giống hắn có dáng người kiện mỹ.
Lưu Tùng cười đùa nói: "Ta nói, Diệp Thiên Vân là một cao thủ giấu nghề, chắc chắn là luyện tập không tệ, dáng vẻ không giống như chúng ta cả ngày bất tài nghi nghi hoặc hoặc" Diệp Thiên Vân quả thực không nghĩ tới Lưu Tùng lại lần đầu tiên tự giễu cợt bản thân như vậy.
Bốn người thay xong quần áo liền ra khỏi phòng thay đồ, chờ bắt đầu tiết một, học trò mới giống bọn họ đến không ít, điều này làm cho bọn Lưu Tùng cũng thực vui mừng, ít nhất cũng không quá mất mặt, dù sao đều là không có căn bản, sẽ không bị người cười nhạo, có lẽ luyện tập tốt còn có thể khiến người ta sùng bái.
Đúng lúc này, nhìn thấy huấn luyện viên lần trước tới đây đi vào giữa sân, yêu cầu hội viên mới sắp xếp tập hợp đội ngũ, Diệp Thiên Vân nhìn thoáng qua, đây là tuyển thủ đai đen, đai đen là tượng trưng cho cao thủ TaeKwonDo, là nói lên thực lực, càng là một loại vinh dự cùng trách nhiệm, đẳng cấp đai đen tổng cộng phân ra cấp một tới cấp chín.
Cấp một tới cấp ba là cấp của người mới đai đen, cấp bốn tới cấp sáu là cấp cao, cấp bảy tới cấp chín chỉ có thể trao cho nhân vật kiệt xuất có trình độ học thức cực cao và đối với sự phát triển TaeKwonDo tạo ra một cống hiến trọng đại. Tuyển thủ đai đen cấp một trở lên có tư cách tham gia trận đấu mang tính toàn quốc, tuyển thủ cấp hai trở lên có tư cách tham gia trận đấu quốc tế.
Tuyển thủ sau khi lấy được đai đen liền có tư cách đảm nhiệm chức huấn luyện viên giảng dạy môn TaeKwonDo. Cấp bốn trở lên gọi là "Sư phạm", cấp năm trở lên gọi là "Đại sư". Cấp bốn trở lên có tư cách làm huấn luyện viên tình báo quốc tế, trọng tài quốc tế, còn có tư cách đảm nhiệm trưởng quan đạo quán hoặc trưởng huấn luyện viên. Xem ra xã đoàn này cũng rất chuyên nghiệp.
Huấn luyện viên giới thiệu bản thân không được trôi chảy cho lắm: "Ta là Kim Hùng Hách huấn luyện viên của các người" Nói xong khom người chào, sau đó lại nói tiếp: "Xin chào, ta là người Hàn Quốc ở Seoul, vô cùng xin lỗi tiếng Trung của ta không được lưu loát cho lắm, có điều cũng chẳng ảnh hưởng gì, ta chủ yếu là hướng dẫn và làm mẫu cho nhóm mới vào, phần khác do trợ lý huấn luyện viên của ta Hàn Băng tới hoàn thành" Nói xong lại kêu một cô gái tới.
Lưu Tùng vừa thấy lại hưng phấn không kiềm được nói: "Người đẹp này không phải chính là người có sát khí lần trước sao? Số ta như thế nào lại may mắn vậy, mà rất tình cờ nha, lần trước cô ta còn liếc mắt nhìn ta rất phong tình".
Rất nhiều đệ tử nam gặp nữ trợ lý huấn luyện xinh đẹp như vậy, đều rất hâm mộ quay đầu lại nhìn Lưu Tùng mới nói chuyện, mà Lưu Tùng còn làm động tác phất áo tự cho là vô cùng đẹp trai, thật ra chỉ có mấy gã cùng phòng biết, lần trước người ta căn bản là hung hăng trừng mắt nhìn hắn, không phải là phong tình như vừa nói.
Trợ lý huấn luyện viên Hàn Băng cũng tự giới thiệu: "Xin chào, Tôi là Hàn Băng đảm nhiệm chức trợ lý huấn luyện viên của các người" Lời giới thiệu này cũng rất đơn giản. Kim Hùng Hách gật đầu với nàng, lại xoay người nói với mọi người: "Sau đây bắt đầu giảng dạy khóa đầu tiên, sau khi ta giảng xong, do trợ lý huấn luyện viên đem các ngươi tiến hành khởi động thân nhiệt, sau đó do ta tiến hành hướng dẫn, tốt, sau đây nên bắt đầu…"
Huấn luyện viên lần đầu lên lớp chủ yếu nói sơ qua về nguồn gốc phát triển của TaeKwonDo cũng như cách làm thế nào để học tốt TaeKwonDo, cũng nói thẳng ra, bây giờ học tập TaeKwonDo cũng chỉ có thể làm cho thân thể khỏe mạnh cường tráng, không có khả năng trở thành cao thủ.
Bởi vì đến lúc này cơ thể đại bộ phận cơ năng đã định hình, rất khó ở phương diện này có phát triển gì. Thật ra đa số học viên chẳng qua là kết hợp học phần, còn một số có mục đích giống bọn Lưu Tùng là đến xem mấy cô nàng xinh đẹp, loại người quấy nhiễu này ẩn ở trong đó cũng không ít, căn bản không có bao nhiêu người muốn trở thành tuyệt thế cao thủ. Có lẽ chỉ có một mình Diệp Thiên Vân là đến học võ, nhưng động cơ của hắn cũng không được trong sáng, hắn là muốn dùng mấy dụng cụ này đạt được mục đích của bản thân, nếu để huấn luyện viên biết còn không là nổi điên sao.
Huấn luyện viên giảng xong, liền do trợ lý huấn luyện viên Hàn Băng tới dẫn bọn họ đi làm động tác khởi động, thực ra phần động tác khởi động này rất quan trọng, chính là hoạt động thể dục, đều phải tiến hành làm nóng cơ thể không thể thiếu được, nếu không thân thể rất dễ bị thương, Diệp Thiên Vân cũng chạy thong thả ở giữa đội ngũ, chạy mãi cho tới khi nóng người mới tiến hành động tác xoay khớp, sau khi làm xong toàn bộ động tác khởi động, Kim Hùng Hách giảng dạy một vài động tác cơ bản, sau đó để cho mỗi người tự luyện tập, để Hàn Băng tới hướng dẫn, Diệp Thiên Vân tiếp theo làm một vài động tác nghệch ngoạc.
Thật ra hắn vốn không muốn theo học TaeKwonDo, chẳng qua là muốn ứng phó một chút, con mắt hắn nhìn chằm chằm vào dụng cụ, trong lòng tính toán làm thế nào để sử dụng mấy thứ này hợp lý đây, đặt ra một kế hoạch hợp lý để tiến hành huấn luyện, mấy người Lưu Tùng lấm la lấm lét nhìn nhưng cô gái ở xung quanh hai bên, căn bản là không chú tâm vào động tác. nguồn TruyenFull.vn
Hàn Băng đi qua bên cạnh bọn họ, nhìn Diệp Thiên Vân trước, cảm giác động tác của hắn rất khá, rõ ràng so với người khác cao hơn một bậc, chỉ là cảm giác tâm hắn cũng không đặt ở phía trước, nhìn theo ánh mắt hắn, thấy tất cả đều là dụng cụ, căn bản cũng không có cái gì đáng chú ý bên kia.
Thật ra Hàn Băng đối với Diệp Thiên Vân đặc biệt tốt. Từ lần đầu tiên ở quán trà Vũ Hậu chứng kiến một màn kia của hắn, cảm thấy hắn rất có cá tính, ngày đó ở quán trà nàng đúng lúc ngồi ở phía sau Diệp Thiên Vân một bàn, trong lòng không tập trung hẹn hò với một nam nhân theo đuổi nàng, đem chuyện của Diệp Thiên Vân cùng bạn gái hắn nghe rành mạch, trong lòng cũng rất đồng tình với Diệp Thiên Vân.
Cho nên lần thứ hai thấy mặt thì chủ động gật gật đầu, chẳng qua Diệp Thiên Vân lại là một người đầu óc đơn giản, căn bản là không rõ tâm tư của nàng lắm, nếu như là nhân vật phong vân như Lưu Tùng thì đã sớm giậu đổ bìm leo rồi. Diệp Thiên Vân được Hàn Băng sửa tư thế một chút, phục hồi tinh thần lại, làm mấy động tác nghiêm túc, khiến Hàn Băng cũng rất kinh ngạc, nhanh như vậy đã có thể nắm vững kỹ thuật trọng tâm, không khỏi gật gật đầu nói: "Anh rất có thiên phú, rất nhanh nắm vững động tác".
Lưu Tùng nhìn thấy tình huống này, lập tức nói: "Huấn luyện viên, cô tới hướng dẫn tôi một chút, cô xem tư thế tôi làm thế nào?" Nói xong còn cố gắng làm mấy động tác, chỉ tiếc *** chó mà muốn biến thành bánh ngọt quả thực là không có khả năng, bởi vì chúng có bản chất khác biệt.
Hàn Băng nhìn động tác của Lưu Tùng quả thực muốn cười, nhưng ở trước mặt học trò cười nhạo là không tốt, đành cố nhịn nói: "Động tác của anh cũng không tệ, chỉ là phải chú ý bảo trì chính xác tư thế thân thể cùng tính chất điều hòa, như vậy mới có thể phát huy tốt uy lực của động tác".
Lần trước bị Hàn Băng trừng mắt nhìn, Trần Nhiên biết huấn luyện viên này rất lợi hại, cho nên thu liễm rất nhiều, nhưng bởi vì Lưu Tùng không biết xấu hổ cho nên nói với hắn: "Tư thế kia của ngươi, rõ ràng giống *** chó" Hai người bắt đầu cãi lộn, Diệp Thiên Vân nói với Hàn Băng: "Huấn luyện viên tôi chung quy vẫn cảm thấy lực của bản thân tôi không đủ, không giống bọn họ làm động tác có lực như vậy, tôi nghĩ phải đi rèn luyện một chút lực".
Hàn Băng gật gật đầu nói: "Vậy cứ mỗi tiết lại gia tăng huấn luyện nhiều hơn một chút, như vậy có thể nhanh đề cao hơn, làm cho TaeKwonDo càng có đủ tính thực dụng, động tác của ah không tệ, tôi cho rằng anh ở phương diện này không có vấn đề gì".
Nghe đến đó, Diệp Thiên Vân cuối cùng cũng thở ra một hơi, chỉ sợ bị phản đối, như vậy không có lý do gì để đến gần những dụng cụ đó, hướng về phía Hàn Băng gật đầu, nhanh chóng đi luyện lực.
Dụng cụ bên kia căn bản không có ai, Diệp Thiên Vân luyện một ít lực mang tính tốc độ, tăng độ linh hoạt của thân thể, hạng mục quan trọng nhất này cũng là để huấn luyện thân thể của hắn, bởi vì Kim Chung Tráo thủy chung cũng không linh hoạt giống quyền nội gia, tránh làm cho thân thể trở nên cồng kềnh, phòng ngừa trở thành bia ngắm sống.
Luyện tập xong lực mang tính tốc độ, lại tiến hành luyện tập lực mang tính chậm, ở trong quá trình luyện tập phát hiện, lực của hắn bây giờ giống như là gấp ba lần trước đây, trước đây hắn làm nắm đẩy chỉ có thể đạt tới 80kg, mà bây giờ tới tận 100kg, còn có cảm giác chưa đạt tới cực hạn, sau khi làm mấy lần. lại luyện tập dụng cụ một chút mới phát hiện Kim Chung Tráo đang luyện làm tăng sức mạnh thật sự là khoa trương, hình như toàn bộ thể năng đều có mức độ tăng trưởng rất lớn, điều này làm hắn vô cùng hưng phấn.
Sau khi Diệp Thiên Vân làm xong mấy luyện tập này thì cũng hết tiết TaeKwonDo, mấy gã chung phòng cùng đi thay quần áo. Lưu Tùng còn quay đầu lại nói: "Thiên Vân ngươi có đúng trước kia chưa từng luyện TaeKwonDo không, nhìn ngươi thật sự khá đấy, không tính trợ lý huấn luyện viên Hàn Băng nói là thật, mấy động tác vừa nãy nhất là cái chém xuống kia, thật là oai phong mạnh mẽ".
Diệp Thiên Vân cũng phụ họa nói: "Là luyện tốt" Nói xong liền không bình luận gì thêm, mấy người cũng hướng phòng tập thể đi đến.
Hàn Băng sau buổi lên lớp cho bọn hắn, càng chú ý đến Diệp Thiên Vân, nàng cho rằng Diệp Thiên Vân rất có thiên phú, nếu luyện tập tốt nhất định sẽ có thành tựu, hơn nữa nàng phát hiện bản thân Diệp Thiên Vân rất có đầu óc, nhưng lại không giống như chỉ đến luyện TaeKwonDo. Sau khi nghỉ ngơi, nàng đi tới chỗ Diệp Thiên Vân vừa mới luyện tập, vừa nhìn quả tạ, trên mặt cũng xuất hiện một tia kinh ngạc.
Trên một mặt bên của tạ là bốn miếng 25Kg, tổng cộng là 200Kg, nghĩ lại vừa nãy Diệp Thiên Vân lại làm hơn chục lần, hắn căn bản là không thiếu sức mạnh. Nàng nhớ tới hành động của Diệp Thiên Vân khi tới đạo quán TaeKwonDo, phát hiện thái độ hắn rất thần bí, không để tâm vào luyện tập, ngược lại cứ luôn nhìn vào dụng cụ, khẳng định hắn không phải tới học TaeKwonDo, chỉ là muốn dùng dụng cụ, như vậy có thể suy ra sức mạnh của bản thân hắn hẳn là phi thường tốt, có lẽ đã từng luyện qua, mạnh thế này còn luyện tập sao? Hàn Băng bị hắn làm cho đầu óc mê muội.
Một người như vậy được chính mình phát hiện, Hàn Băng âm thầm vì bản thân mà cảm thấy may mắn, nhưng càng thêm tò mò về thực lực của Diệp Thiên Vân, có thời gian nhất định phải nhìn rõ thực lực của hắn. Nghĩ tới đây nàng rất hưng phấn, ở bên cạnh nàng còn có một người như vậy, nàng từ nhỏ đã yêu thích võ thuật, đối với võ thuật có lý giải nhất định, nhưng tâm lý nàng cũng không cho rằng võ thuật Trung Quốc có bao nhiêu cao thâm, ngược lại cảm giác được năng lực thực chiến của TaeKwonDo càng cao hơn một chút, cho nên mới từ lúc còn nhỏ học TaeKwonDo.
Hàn Băng kỳ thật không biết, một chân trời nàng chưa từng tiếp xúc đang mở rộng cửa ra với nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.