Ngọn đèn pha buổi tối thoáng u ám, Lưu Tùng lái xe đưa bốn cô gái trở về, còn Diệp Thiên Vân lại đi cùng với Vương Bằng và Trần Nhiên, trường học quá mười một giờ thì tắt đèn, phải trước mười một giờ trở lại trường học mới được, bởi vậy trên đường chạy vội một mạch, như vậy ít nhất cũng sẽ không phải ngủ ở bên ngoài.
Sau khi vào phòng, Lưu Tùng ngồi ở trên giường Diệp Thiên Vân, nói với Diệp Thiên Vân đang cởi áo: "Tiểu Tứ à, từ lúc bắt đầu vào học đến nay có lâu quá không? Ngươi nói đã thời gian dài như vậy, ta cũng không biết ngươi hát tiếng Anh hay như thế, ngươi không định giải thích một chút gì đó sao? Hôm nay là cuối tuần, không nói thì đừng hòng được đi ngủ, có đúng là anh em không vậy?"
Vương Bằng hiểu ý thao thao bất tuyệt nói: "Không sai, suýt chút nữa đã bị ngươi lừa gạt, ngươi nói thật đi, đừng nghĩ có thể giấu giếm đi" Vẻ mặt Trần Nhiên đầy chính khí, nói với Diệp Thiên Vân: "Chúng ta ở chung thời gian dài như vậy, sở thích, sở trường của chúng ta ngươi đều biết rõ, mà của ngươi lại chưa bao giờ nói ra, bây giờ cũng nên giải thích đi, nếu không đại hình chờ lệnh!"
Diệp Thiên Vân cười nói: "Cũng không có gì, chỉ là trước kia thích guitar ball, cho nên có học một ít bài hát tiếng Anh, không cần đại hình gì gì đó đâu!" Hắn cũng sợ mấy người hợp lực đối phó chính mình, đành phải giải thích rõ.
Lưu Tùng nói: "Ngươi nói ngươi lừa gạt tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/208694/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.