Mùa đông phương bắc, phía trên đồng bằng bao la, gió cuốn cỏ vàng, xung quanh lạnh lẽo, tuyết rơi xương lạnh, sông lớn đóng băng, động vật ngủ đông, cảnh vật phủ một màu trắng xóa, cảnh tượng bạc trắng mịt mờ.
Mùa đông lạnh lẽo cũng là bởi vì hiểu trời quen đất, người có da thịt cảm nhận rõ cái lạnh thấu xương, sinh mệnh dường như đều thông báo chấm dứt một chu kỳ, động thực vật hoặc già hoặc chết đi, sinh mệnh mới lại bắt đầu một chu kỳ mới, yên lặng mà sống lại.
Chỉ chớp mắt thời gian đã đến tháng mười hai, ngồi cạnh Diệp Thiên Vân, Lý Thiên Kiêu đưa mắt nhìn ra ngoài, mùa đông phương bắc luôn là mùa lưu luyến, nơi nào cũng vương bóng kỉ niệm, người vật đều như rõ ràng trong kí ức.
Ngồi bên cạnh Lý Thiên Kiêu thực sự ấm áp, một chiếc áo thu đông đơn giản màu trắng xanh, cùng với chiếc giày da dê tinh xảo, chiếc quần bò màu đen tương phản, trông bộ dạng thành thục, đương nhiên cũng không thể thiếu nét quyến rũ độc đáo của phụ nữ.
Tay trái cầm một ly nước chè xanh, tay phải cầm một quyền tạp chí, nhanh tay lật, trong lúc đó khiến không ít nam hành khách xung quanh vụng trộm nhìn, thoáng để lại trong kí ức chính là hai chữ tuyệt đẹp.
Không ít người âm thầm đáng tiếc, nam hành khách ngồi đối diện với mỹ nữ thực sự có chút không hiểu phong tình, biết rõ cảnh vật bên ngoài rất đẹp, nhưng đầu lại dựa vào cửa kính, thật lãng phí công sức ông trời.
Xe lửa tăng tốc, rất nhan lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240978/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.