Việc của Diệp Thiên Vân giao cho kỳ thực không đơn giản, có rất nhiều việc cần suy nghĩ đau đầu, Tiêu Sắt mới bắt đầu, phải mất một khoảng thời gian mới có chút thích ứng.
Hậu sơn cùng nội bộ hình ý tiếp xúc không nhiều, nhưng hiện tại không giống, hai mươi đệ tử đi vào hậu sơn bồi dưỡng, ăn mặc ở của bọn họ đều cần Tiêu Sắt lo lắng.
Nhưng ý chí Diệp Thiên Vân cực kì kiên định, tuy ằng mỗi ngày đều có nhiều chuyện cần xử lý, nhưng hắn chưa hề lơi lỏng luyện công, mỗi ngày dành ra tám đến mười canh giờ luyện công, ngoại trừ Kim Chung Tráo, còn luyện vài loại công phu khác.
Tiêu Hùng quả nhiên không tìm Tiêu Sắt, càng không tìm Diệp Thiên vân, có lẽ hắn không phản đối hai người bọn họ quan hệ tốt với nhau.
Mọi chuyện đi vào quỹ đạo, Diệp Thiên Vân rút cuộc buông bỏ công việc, lại tới hậu sơn.
Hình ý phía hậu sơn tràn ngập sinh cơ, bên trong khoảng sân rộng lớn kia có hơn hai mươi đệ tử, Bên người mỗi vị tông sư đều có vài tên hình ý môn đồ, vừa học vừa cầm quyển sách không ngừng ghi chép.
Cho dù là ai cũng đều biết, có thể được tông sư chỉ điểm là khả ngộ bất khả cầu, cho nên bọn họ tựa như một khối bọt biển, nắm chặt tất cả cơ hội có thể để hấp thu tri thức.
Đại đa số người đều không có cái loại năng lực nhìn là không quên như Diệp Thiên Vân, mà nhóm tông sư bình thường sẽ không giảng lần thứ hai, học bao nhiêu được bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240977/chuong-561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.