Diệp Thiên Vân thấy cô gái này rất có phong vận, đồng thời nàng lại là một người lính đánh thuê kiệt xuất, bởi vậy hắn đi tới gần cười cười dùng tiếng Anh nói rất lưu loát: "CRYSTAL sao cô lại đến đây, chẳng lẽ không có công tác à?"
CRYSTAL gỡ kính xuống lộ ra đôi mắt thâm thúy mê người, sau đó nói với Diệp Thiên Vân: "Bạn thân ái, anh đã quên quan hệ của chúng ta rồi à? Lúc đi sao không nói cho tôi biết một tiếng, báo hại tôi ngày nào cũng ở trong nhà chờ điện thoại. Anh thật chẳng có phong độ gì cả, thiệt thòi này tôi nhất định nhớ kỹ!"
Diệp Thiên Vân hơi áy náy, hắn cười nói rất tự nhiên: "Thực xin lỗi. Lúc ở Mỹ quả thật là vì có chuyện nên mới phải vội vã rời đi, lúc đó vội quá, sau này lại xảy ra rất nhiều chuyện, cho nên mới không gọi điện cho cô!"
CRYSTAL cong môi: "Chỉ một cuộc điện thoại, cùng lắm thì cũng chỉ năm phút, thật là. Hôm nay gặp lại không so đo nữa, chúng ta là bạn bè, lần này tới địa bàn của anh. Ha ha, anh phải có trách nhiệm đấy!"
Diệp Thiên Vân bây giờ quả thật bất đắc dĩ, võ quán này cũng không phải của mình, nhưng khách trọ đi theo mình lại càng ngày càng nhiều, một hai người còn có thể, nhưng bây giờ lại tận năm sáu người. Mặc dù Thạch Thanh Sơn không nói gì cả, nhưng trong lòng hắn lại có chút băn khoăn, bởi vậy mới định sớm chuyển ra ngoài.
Trương Lượng vừa thấy có nữ nhân tới, hơn nữa là một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240658/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.