Thiên Vân tiêu hóa nửa ngày, từ trên giường trở mình bò dậy, lại thay đồ xuống lầu hai luyện, luyện đến tận lúc ăn cơm tối mới bắt đầu nghỉ ngơi.
Trở lại phòng phát hiện Dương Thiên Long và Vương Trác Kỳ đang xem ti vi, hai người trò chuyện trên trời dưới đất, quan hệ tựa hồ rất hòa hợp, không hề nhận ra là vừa mời quen nhau chút nào cả.
Diệp Thiên Vân cũng rất bội phục điểm này của Vương Trác Kỳ, gã và ai cũng đều có thể trò chuyện phiếm, chỉ cần mười phút, mười phút này gã có thể khiến cây vạn tuế ra hoa, hạt cây vạn tuế Dương Thiên Long này cũng không ngoại lệ.
Vương Trác Kỳ vừa nhìn thấy Diệp Thiên Vân trở lại, liền đứng lên nói: "Vừa rồi lúc xuống lầu thấy cậu luyện tập ở đó nên không dám quấy rầy, từ trung học tới giờ vẫn chưa từng gián đoạn à!"
Diệp Thiên Vân nghe xong cười nhạt một tiếng, rồi sau đó nhớ lại chuyện cũ.
Vương Trác Kỳ rất biết điều không hề quấy rầy hắn, mà nói rất tùy ý với Dương Thiên Long: "Anh làm việc gì?"
Nếu như là Tôn Vĩnh Nhân hỏi như thế, vậy Dương Thiên Long nhất định không thèm trả lời, có điều Vương Trác Kỳ quả thật có phương pháp, ít nhất người khác sẽ không ghét gã, Dương Thiên Long khẽ mĩm cười nói: "Trước kia tôi làm lính đánh thuê, luôn ở nước Mỹ, gần đây mới về nước với Diệp Thiên Vân".
Vương Trác Kỳ há to miệng, gã cho dù thế nào cũng không ngờ bên người Diệp Thiên Vân còn có người như thế, hơn nửa ngày mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240600/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.