Thiên Vân cẩn thận đánh giá lão, thân thể lão nhân này có chút cường tráng, tóc đầu đinh, cứ lẩm ba lẩm bẩm, tướng mạo vừa gian trá vừa giảo hoạt, khuôn mặt vừa to vừa tròn, đúng là cực phẩm trong cực phẩm khiến Diệp Thiên Vân nhớ tới bộ phim hoạt hình khi còn bé từng xem - cảnh trưởng Mèo Đen!
Diêm Phong phất phất tay với thư ký, ý bảo nàng không cần phải xen vào chuyện này, thư ký nhẹ gật đầu sau đó đóng cửa lại.
Diêm Phong nói rất khoa trương với lão nhân này: "Hớt tóc không nên thấy người khác cắt liền điên khùng mà cắt theo, phải phối hợp à! Người xem kiểu tóc của người đi, hoàn toàn chẳng phối hợp với mặt người, mà khuôn mặt lại không phối hợp với thân hình, thân hình và kiểu tóc lại hoàn toàn không hợp, cực độ không hợp đó!! Đại ca à! Người đến tột cùng là muốn sao hả?"
Lão nhân cười không khép miệng được, vuốt tóc rất đắc ý nói: "Cậu càng thích rống tôi càng vui, ha ha ha!"
Nói xong ngửa đầu cười phá lên, hoàn toàn không thèm để ý xem bên cạnh có người hay không, hậu hiện đại chủ nghĩa điển hình.
Diệp Thiên Vân đổ mồ hôi, bên trong Bát Cực Môn này sao lại có mấy loại quái vật này nhỉ, một Thường Đại Hải đã đủ khiến nổi da gà, bây giờ lại thêm một lão già, hắn nhìn thoáng qua đồng hồ nói: "Anh đã có khách tới thăm tôi không quấy rầy nữa, đợi lúc có thời gian tôi sẽ trở lại thăm anh".
Diêm Phong lập tức khoát tay nói: "Lão đệ đừng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240599/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.