Diệp Thiên Vân sau khi nghe Vương Vĩnh Cường nói xong, con mắt đột nhiên trừng lên, đây là lần thứ hai hắn nghe Vương Vĩnh Cường nhắc tới võ lâm. Lần đầu tiên là đấu quyền ở chợ đêm, lần thứ hai chính là bây giờ.
Trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc khi nghe Vương Vĩnh Cường nói. Người trong võ lâm tìm đến mình, đó có phải đại biểu rằng mình đã tiến vào tầm mắt bọn họ hay không?
Nghĩ tới đây Diệp Thiên Vân không khỏi bắt đầu hưng phấn, mỗi võ giả đều hy vọng mình tìm được võ lâm, tìm được giang hồ, đây là mục tiêu của bọn họ, cũng là số mệnh của bọn họ.
Diệp Thiên Vân ban đầu là tập võ để rèn luyện thân thể, đến bây giờ thì muốn đi vào giang hồ và võ lâm nhìn một chút, mục tiêu của hắn cao lên từng bước một, loại cảm giác này thật không gì sánh bằng.
Vương Vĩnh Cường thấy vẻ mặt của Diệp Thiên Vân, thở dài nói với hắn: "Thiên Vân, võ giả đều thích vào võ lâm, vào giang hồ, nhưng có một câu cậu nên biết, giang hồ một khi đã vào thì không có đường lui, vào giang hồ có thể sẽ thân bất do kỷ, đến lúc đó muốn rời khỏi cũng không phải là chuyện dễ dàng".
Diệp Thiên Vân cũng biết những chuyện này, chỉ là với tính cách của hắn sao có thể nhượng bộ chứ, võ lâm, giang hồ rất lạ lẫm đối với hắn, điều này khiến hắn càng thêm hiếu kỳ.
Bởi vậy hắn nhẹ gật đầu, nói với Vương Vĩnh Cường: "Tôi biết rõ sự khổ tâm của anh Vương, nhưng đây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-quyen/1240468/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.