p/s: Đa tạ "situvodanh_07" cùng thần tài "1451011692" đã mang tới vàng bạc cùng sự thịnh vượng. Cảm tạ! Cảm tạ!
Thôn Lệ, làng Đông Dư,
“Bác Hoàn, gà vừa mới gáy bác mang xe thồ đi đâu sớm thế?”
“Cô Loan hả, tôi qua Đông Khánh mua nứa làm dậu cho cây”, nghe ra là giọng của bà Loan hàng xóm, ông Hoàn thuận miệng đáp lời.
“Mua nứa? Vậy bác phải lên chợ huyện chứ Đông Khánh làm gì có?”, bà Loan tưởng ông Hoàn nói nhầm.
“Ủa, vậy ra cô còn chưa biết tin à?”
“Tin gì hả bác?”
“Đông Khánh mới có người bán nứa đấy, chỉ là số lượng không nhiều. Tôi phải đi sớm kẻo người khác mua hết mất”
“Ôi dào, hết thì lên huyện cũng được mà?”
“Cái cô này thật đúng là chẳng biết tính toán gì. Chợ huyện cách đây cả chục cây số, đường xá đi lại khó khăn, chở về làng tốn công lắm. Hơn nữa giá bán bên kia cũng rẻ hơn trên huyện”
Nghe tới từ “rẻ”, có vẻ như đánh trúng tâm lý của phụ nữ, bà Loan mắt hấp háy:
“Ồ, thế giá cả chênh lệch thế nào hả bác?”
“Bây giờ trên huyện bán tận hai nghìn một cây nhưng chỗ này có nghìn tám thôi”, ông Hoàn tỏ ra nắm khá rõ giá cả.
“Chà, tốt giá vậy sao?”.
“Chắc chắn mà, con em dâu tôi mới mua được chiều qua. Hơn nữa nó còn nói nếu mua nhiều sẽ được giảm giá nữa”
“Ồ, vậy à?”, bà Loan mím mím môi tính toán.
“Thôi, tôi phải đi không trễ mất”.
“Bác Hoàn, em bảo”, bà Loan gọi giật lại.
“Còn chuyện gì nữa?”, ông Hoàn hơi thiếu kiên nhẫn.
“Bác chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-gian-thuong/95427/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.