p/s:Đa tạ đạo hữu [email protected] đã ủng hộ NP nhé!
Cường vô tình nghe lỏm được toàn bộ nội dung cuộc trò chuyện của Vinh và Bắc. Nói về cảm xúc của hắn bây giờ thì có thể dùng bốn chữ “mừng rỡ như điên” để hình dung.
Cường từng có lần thấy qua địa đồ xã trong văn phòng ủy ban, theo đó nếu như có thể từ trên cao nhìn xuống liền sẽ phát hiện Đông Khánh ngoại trừ phía đông có một nhánh đường cát vàng nối thẳng vào trong thì ba mặt còn lại đều bị nước hồ vây quanh.
Hồ Bạch Hạc là nơi tích nước lớn nhất, không những ở trong vùng mà là cả huyện. Một nhánh đê đem hồ nước cùng sông mẹ ngăn cách bất quá do mặt đê thấp nên thực tế cũng chỉ ngăn được lũ nhỏ, với những năm phát sinh lụt lớn thì chỉ còn lại là một mảnh mênh mông sóng nước.
Cường đã nhiều lần tắm ở đây, tuy chưa từng lặn xuống đáy nhưng hắn áng chừng chỗ sâu nhất cũng chỉ khoảng năm sáu mét, vùng gần bờ lại có một lớp khá dầy bùn nhão, sinh trưởng rất nhiều rong rêu, củ ấu cùng cây sen, cực kỳ thích hợp nuôi dưỡng.
Thực tế, khoảng hơn mười năm trước, Cường biết hợp tác xã đã huy động dân công đắp đập lớn chia cắt mặt hồ ra thành nhiều ô nhỏ với ý định nuôi thả cá. Chỉ là sau đó liên tiếp mấy năm sông Bạch Hạc dâng nước lớn khiến công sức, vốn liếng bỏ ra đều đổ sông đổ bể, kế hoạch phát triển kinh tế tập thể đành phải hủy bỏ.
Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-gian-thuong/1927563/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.