P/s: Cảm tạ Nguyệt thần “Bánh đậu xanh” đã mang nguyệt phiếu ghé thăm! Dạo này các đạo hữu ít chịu comment quá, phần bình luận buồn thối hết cả ruột. Để lại ý kiến cho vui cửa vui nhà, giúp tác có động lực gõ chương nào các bạn.
Tầng 2, Quán lẩu Hương Quê, hai ngày sau
- Keng... keng... keng...
Tiếng ly rượu liên tục va vào nhau, Lâm nhìn mấy tay anh chị uống rượu như tát nước mà thấy nao nao trong người.
Cứ việc tửu lượng bản thân không phải là kém thế nhưng cái kiểu uống không cần mạng như thế này thì hắn đúng là khó mà kham nổi.
Bàn nhậu có hơn mười người nhưng trừ chú cháu Lâm thì ai cũng có vẻ ngoài hầm hố, lắc tay vòng cổ to như xích chó, rồng cọp xăm trổ kín người.
Khí tràng đôi bên rõ ràng không hợp, thú thật nếu không phải vì còn có chuyện cần bàn, Lâm chắc chắn sẽ kiếm cớ rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt.
Lâm không quen nhưng ngược lại thằng cháu hắn thì lại tốt rồi. Tên nhãi này tỏ ra rất có nghề, lẫn lộn vào trong đám đàn em của tay đại ca Thọ cốc anh cốc em cứ như thể là biết nhau lắm.
Biểu hiện này của Cường khiến Lâm có cảm tưởng rằng thằng nhãi này quả thật rất có tố chất để làm một dân giang hồ thứ thiệt, gia đình mà thiếu kiểm soát là rất dễ tạo ra án tích như chơi.
Trong không khí ồn ào, đại ca Thọ thẹo ngồi ở đầu bàn lại có vẻ lầm lì ít nói. Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-gian-thuong/1927505/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.