Diệp Bạch đi thoáng chốc đã trở về, khiến cho âm bản nguyên thắc mắc, mà lên tiếng hỏi.
"Ngươi tu luyện gì mà nhanh vậy a?"
Diệp Bạch tiến đến, chậm rãi đáp.
"Ta cần ngươi giúp."
Âm bản nguyên nghe xong, vỗ ngực, tỏ vẻ tự cao mà nói.
"Muốn ta giúp? Mơ đi."
Diệp Bạch sắc mặt không chút thay đổi, nắm chặt bàn tay lại, một cơn đau từ đầu truyền đến, âm bản nguyên ngã khụy xuống, ôm đầu.
"T.. ta giúp, ngươi mau dừng lại đi a."
Diệp Bạch nghe vậy, trên mặt nở ra nụ cười.
"Như vậy từ đầu, chẳng phải tốt hơn sao?"
Sau đó, Diệp Bạch thả tay ra, cơn đau cũng lắng xuống, rồi biến mất hoàn toàn, âm bản nguyên xoa xoa đầu mấy cái, rồi lên tiếng hỏi.
"Nhưng ngươi muốn ta giúp gì a?"
Diệp Bạch đưa tay trái ra trước mặt, rồi cất tiếng nói.
"Ngươi bám vào đây đi."
Âm bản nguyên nghe xong, không khỏi suy nghĩ.
Tên Diệp đế, hắn ta vẫn còn rất yếu, hay ta nhân lúc này, tăng cường linh lực, khiến hắn không thể dung hòa, linh lực thuần âm, và linh lực thuần dương, từ đó mà chết.
Âm bản nguyên cười thầm, sau đó đi đến, đặt tay của bản thân, lên tay trái của Diệp Bạch, sau đó biến cả cơ thể, sang dạng lỏng, rồi bám lên tay Diệp Bạch.
Âm bản nguyên bám trên tay Diệp Bạch, không khỏi suy nghĩ.
Ta nhân lúc hắn tu luyện, tới khúc quan trọng, tăng cường linh lực, khiến hắn không kịp dung hòa mà chết, quả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-ac-ma/3370150/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.