“Hâm mộ?” Lão Thi trề môi xem thường tư tưởng này của những kẻ yêu thích võ đạo như Lâu Thành: “Chờ đến một ngày cậu có thể đánh bại được võ giả mà cậu hâm mộ, như vậy mới là tôn kính bọn họ.”
Hâm mộ người ấy, tôn kính người ấy thì hãy đánh bại người ấy? Nghe lão Thi nói như vậy, đáy lòng Lâu Thành bốc lên một ngọn lửa, một ngọn lửa dã tâm. Không phải là ảo tưởng mà là dã tâm!
Mình có thể chứ? Thật sự có thể chứ?
Ngọn lửa này thiêu đốt lòng Lâu Thành, khiến cậu run run. Niềm vui khi đánh thắng Ngô Đông dựa vào sự nhanh trí, nhạy bén và thực lực tối qua đã bị cậu quẳng ra sau đầu.
Cậu đổi chủ đề: “Sư phụ, người nói xem, hội võ đạo năm nay trường chúng ta có thể bước vào chung kết cả nước hay không?”
Hội võ đạo đại học cả nước chia làm tám bảng thi đấu, hai người mạnh nhất mỗi bảng sẽ được tiến vòng chung kết, tập trung lại và tranh tài với nhau. Tháng mười hằng năm sẽ bắt đầu thi đấu theo bảng, đến tháng năm thì thi đấu chung kết cả nước.
Lão Thi lườm cậu một cái: “Cậu cho rằng sư phụ cậu là thánh à? Mới huấn luyện đặc biệt có một tháng đã lấy được hai vị trí đứng đầu bảng?”
“Không phải còn có Lâm Khuyết sao…” Giọng Lâu Thành hạ dần xuống: “Sư phụ, người thấy câu lạc bộ võ đạo chúng ta trong bảng này nằm vào cấp độ gì?”
“Vượt xa nhiều người, nhưng không có khả năng nằm trong bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-tong-su/2686419/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.