- Lưu Lỵ giáo quan!
Hai người ánh mắt tâm thần bất định, chuyện mà bọn hắn một mực sợ hãi hiện giờ rốt cục đã rới.
Đám người yên tĩnh, đôi mắt đều tập trung vào trên thân nữ tử kia
- Ngươi chính là Lâm Tiêu? Thối Thể Đan của đệ đệ Lưu Lực ta chính là bị ngươi đoạt sao?
Lưu Lỵ cao cao tại thượng, ánh mắt bao quát Lâm Tiêu, nhìn thấy Lâm Tiêu câu nói đầu tiên đã hưng sư vấn tội, ngữ khí cực kỳ không khách khí.
- Đúng vậy, Thối Thể Đan của Lưu Lực là ở chỗ của ta, bất quá cũng không phải đoạt, mà là thắng quang minh chính đại!
Lâm Tiêu lạnh lùng nói, ngữ khí không chút nào nhân nhượng.
- Làm càn, ngươi thật to gan.
Lưu Lỵ lông mày dựng lên, trong mắt hiện lên một tia nộ khí, âm thanh lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi đã thừa nhận thì ta cũng không nhiều lời nữa, lập tức giao ra Thối Thể Đan hơn nữa nhận sau với đệ đệ của ta, chuyện này bỏ qua, nếu không. . .
Lưu Lỵ cười lạnh một tiếng, địch ý trên người không che dấu chút nào.
- Ha ha ha!
Lâm Tiêu đột nhiên cười ha hả:
- Ta tưởng ngươi muốn nói gì, thì ra chỉ là nơi nói nhảm, Thối Thể Đan Lâm Tiêu ta thắng quang minh chính đại, không thể nào trả cho ngươi được, Lưu Lỵ, ta kính ngươi là giáo quan trợ lý, cho nên không so đo lời ngươi nói, nếu không có chuyện gì thì ta xin cáo từ vậy!
Lâm Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2289180/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.