- Nghĩ tới Hoa Linh Vũ tiền bối của Võ Linh Đế Quốc ta, bậc cân quắc không thua đấng mày râu, năm đó vào thời đại đại hủy diệt đại lượng yêu thú xâm lấn Võ Linh Đế Quốc chúng ta, vì cứu vớt mấy chục vạn dân chúng Hiên Dật Quận chúng ta, Hoa Linh Vũ tiền bối dùng lực lượng một người độc chiến đại quân yêu thú, đẫm máu chiến đấu hăng hái, cuối cùng ở bên bờ sông Vị Thủy thành công chém giết đầu lĩnh yêu thú Kim Vân Ma Giao, dùng huyết nhục chi thân ngăn trở mười vạn yêu thú đại quân suốt một ngày, cuối cùng khiến cho mấy chục vạn bách tính thành công chuyển dời đến khu vực an toàn, khi hi sinh, Hoa Linh Vũ tiền bối mới chỉ 35 tuổi, bực phụ nữ hào kiệt như thế, Lâm Tiêu ta chân thành bội phục.
- Cũng là nữ tử, Lưu Lỵ ngươi lại không biết liêm sỉ, võ đức hoàn toàn biến mất, thân là trợ lý giáo quan Huấn Luyện Quán làm việc lại không hỏi xanh đỏ đen trắng, chẳng phân biệt được thị phi, không hỏi căn do, lẫn lộn đen trắng, vẽ đường cho hươu chạy, càng ngang ngược càn rỡ trong Huấn Luyện Quán, chèn ép đệ tử, người bất nhân bất nghĩa, không có võ đức bực này, bảo ngươi là người đàn bà chanh chua quả thực là vũ nhục hai chữ chanh chua.
Lâm Tiêu giận dữ mắng mỏ, trung khí mười phần, thanh âm, ù ù quanh quẩn bốn phía luyện công đại sảnh, đinh tai nhức óc, chỉ mấy lời đã nói cho Lưu Lỵ thành một người đàn bà chanh chua không có võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2289178/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.