Lâm Tiêu không biết nhiều về gia tộc trong các thành trì, nhưng chắc Hạ gia là gia tộc khá mạnh trong Thành Đại Viêm.
Lâm Tiêu cười khẩy nói:
- Ngũ Sắc Bích Hinh này ta muốn bán sẽ bán, không muốn bán thì không bán. Sao? Các người định ép mua ép bán đấy à?
Lâm Tiêu quát vào mặt đám võ giả áo xanh chặn đường mình:
- Tránh ra cho ta!
Thanh niên áo đen sắc mặt càng thêm âm trầm.
Nam nhân trung niên áo lam mắt lóe tia độc ác, lạnh lùng quát:
- Tiểu tử, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Thiếu gia nhà ta mua đồ của ngươi là xem trọng ngươi, nếu hôm nay ngươi không giao Ngũ Sắc Bích Hinh ra thì đừng hòng đi khỏi đây được!
Lâm Tiêu lạnh lùng cười:
- Vô tri.
Lâm Tiêu cười khẩy nói với đám võ giả áo xanh:
- Tránh ra hết đi, không thì đừng trách ta không khách sáo!
Thanh niên áo đen nheo mắt nói:
- Tiểu tử, nếu ngươi ngoan ngoãn giao Ngũ Sắc Bích Hinh ra thì còn dễ bàn về giá cả, ai ngờ ngươi lại không biết điều.
Mắt thanh niên áo đen lóe sát khí lạnh lẽo làm người run sợ:
- Trong Thành Đại Viêm này không ai dám không nể mặt Hạ Vĩ ta. Ngươi bán Ngũ Sắc Bích Hinh thì bán, không muốn cũng phải bán. Ta vốn định cho ngươi ít ngân lượng nhưng giờ thì . . . Hừ!
Thanh niên áo đen hừ mạnh, sắc mặt âm trầm lộ ra bộ mặt thật.
Nam nhân trung niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2288192/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.