Chương trước
Chương sau
- Không!

- Quận vương, cứu ta!

Mặt Tương Thiên Thần dữ tợn định lao lên cứu:

- Càn rỡ!

Đông Phương Hiên Viên chặn lại:

- Tương Thiên Thần, đối thủ của ngươi là ta!

Mấy chỗ khác cũng có cường giả Quận Hiên Dật ngăn mấy người bên Quận Võ Uy.

Hai cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong đứng gần nhất lạnh lùng quát:

- Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng, buông tay!

Hai cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong nhanh như chớp lao đến, quyền chưởng vung, chân nguyên hùng hồn hóa thành thương long gầm rống xẹt qua chân trời đánh mạnh vào bàn tay chân nguyên của Lâm Tiêu.

Thấy hai cường giả tấn công, Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:

- Lâm Tiêu ta muốn giết người thì không ai trong Quận Võ Uy các ngươi ngăn được!

Tay trái Lâm Tiêu vung lên, chân nguyên hộ thể hình thành, chặn lại đòn công kích mạnh mẽ từ hai cường giả.

- Thường Hoành, ngày xưa rèn luyện trong Thiên Mộng bí cảnh, và sau đại tái Phong Vân bảng ngươi từng tấn công ta. Hôm nay ngươi không thoát chết được, có trách thì trách ngươi có mắt mà không thấy Thái Sơn, đắc tội với ta. Chỉ trách ngươi đi theo một quận vương phế vật!

Lâm Tiêu nhẹ nhàng chặn lại hai cường giả công kích, hắn nhếch môi lạnh lùng cười. Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh băng, bàn tay chân nguyên co lại.

Bùm!

Lâm Tiêu co nắm tay, bàn tay chân nguyên to lớn khép lại. Vang tiếng nổ bùm, mấy người Thường Hoành bị bàn tay chân nguyên bóp nát bấy, máu thịt tung tóe, bộ dạng vô cùng thê thảm.

Toàn trường lặng im.

Các cường giả Quận Võ Uy cũng ngây ngốc. Máu đỏ rơi xuống như mưa, nhuộm đỏ quảng trường quận Võ Uy biến nó thành quảng trường Tu La.

Mấy cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ bị Lâm Tiêu bóp nát, cảnh tượng đáng sợ làm tim mọi người đập nhanh. Giờ bọn họ mới hiểu Lâm Tiêu không đến chịu chết mà như hắn đã nói, huyết tẩy Quận Võ Uy.

Trong phút chốc mọi người bị Lâm Tiêu ra chiêu chấn nhiếp, khâm phục hắn phong độ kinh người.

- Chết đi!

Lâm Tiêu nhanh như chớp, như bạo long cuộn người, thi triển Hư Tung La Ảnh liên tục thấp thoáng giữa không trung, xông vào mấy chục cường giả tấn công mình.

- Không!!!

- A!

Phập phụt!

Tiếng la hét vang lên, mấy chục cường giả sợ hãi hét chói tai. Đao quang sắc lạnh, ngón tay thấp thoáng, trảo ảnh xẹt qua không trung, hủy thiên diệt địa, dễ dàng mang theo mạng sống vài tên cường giả. Nơi Lâm Tiêu đi qua máu phun tung tóe, không ai đỡ nổi một chiêu. Hoặc bị đao quang chém thành hai khúc, hoặc bị chỉ quang nghiền nát, các cường giả hét lạc giọng rơi xuống, đầu mình hai nơi.

Mọi người rung động. Có thể tham gia chiến đấu trong Vạn Ma Phệ Tâm trận đều là cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, nhưng bọn họ như trẻ sơ sinh trước mặt Lâm Tiêu. Bọn họ không có sức chống cự, mặc hắn đồ sát, mạnh mẽ đến khó tin.

- Tiểu tử này ghê gớm thật, nếu để hắn trường thành tiếp sẽ là một trong những nhân vật hàng dầu của đế quốc.

- Tư chất vương giả là đây. Với thực lực Quy Nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong có thể dễ dàng tàn sát cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, dù là thiên tài đệ nhất đế quốc Tử Nguyệt Cơ ngày xưa cũng không mạnh như vậy.

- Lâm Tiêu mới hơn hai mươi tuổi đúng không? Hiện nay hắn lộ ra tư chất thế này miễn không chết thì xác suất đột phá Vương giả Sinh Tử cảnh khoảng mười lăm phần trăm.

- Quận Hiên Dật thật là hên quá là hên, ra nhân vật thiên tài như vậy. Đông Phương Hiên Viên đã có người kế nghiệp.

Các quận vương kinh thán, mắt xoe tròn, trong lòng nổi lên nhiều suy tính. Đám người Tinh Mộng Vũ thì rung động, phục Lâm Tiêu sát đất. Bọn họ có mạnh mấy cùng lắm đối kháng với hai, ba cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ, không dám mơ sẽ giống Lâm Tiêu giết đối thủ như giết một con rệp.

Tương Thiên Thần tức giận quát:

- Đáng chết!

Hành động của Lâm Tiêu chọc giận Tương Thiên Thần, lòng hắn lạnh băng.

Hai cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong lúc trước định ngăn cản Lâm Tiêu giết Thường Hoành, bọn họ tức xì khói:

- Tiểu tử, cho rằng ta không trị ngươi được sao? Chết đi!

Hai cường giả cùng tấn công, chân nguyên dồi dào hình thành dòng lũ đánh nát không gian, ầm ầm ập đến.

Lâm Tiêu lạnh lùng chém một nhát:

- Thông Thiên Nhất Đao!

Răng rắc!

Nước lũ bị đập tan, đao quang dài mấy chục trượng, khí thế bắn thẳng lên trời, hùng hổ đánh nát chân nguyên hộ thể trước ngực hai cường giả. Đao quang chém một vệt sâu trên hộ giáp dưới vải áo, hai Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong bay ngược ra, phun máu, chật vật không chịu nổi.

Hai Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong hét to:

- Không thể nào!

Ánh mắt hai người vừa kinh vừa giận.

Lâm Tiêu lười dây dưa, hắn chỉ một cái:

- Vạn Trượng Lăng Không chỉ!

Ngón tay chân nguyên đen thui dài trăm trượng hùng hổ như một ngọn núi từ trên trời giáng xuống, đánh đâu thắng đó, khí thế vô địch.

Ầm!

Mặt đất nứt nẻ, mọi người né tránh. Có một người bị Lâm Tiêu nổ nát hộ giáp nghiền bẹp dí dưới đất, hộc bãi máu, da dẻ rách toạc, không có chỗ nào lành lặn, máu chảy ra thành mấy con suối nhỏ.

Một cường giả khác mí mắt co giật, sợ teo tim, lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi lạnh. Cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong bị Lâm Tiêu hù sợ hết hồn, rụt vòi trốn ra xa.

Đám người trên quảng trường rung động trợn mắt há hốc mồm:

- Hung tàn quá.

Đây là cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhân vật đỉnh cao nhất trong các đại quận, giờ như con gà bị Lâm Tiêu chà đạp. Cảnh tượng này làm mọi người rớt tròng mắt, không dám tin.

Tương Thiên Thần cũng bị thủ đoạn của Lâm Tiêu hù giật mình, sau đó nổi khùng lên:

- Tiểu súc sinh chết tiệt!

Lửa giận bùng cháy trong lòng Tương Thiên Thần, gã không ngờ chỉ hơn hai năm mà Lâm Tiêu đã trưởng thành đến mức này.

Tương Thiên Thần bị Đông Phương Hiên Viên bám chặt không thoát được, gã quát với Thiên Ma lão nhân đứng phía xa xem:

- Thiên Ma, ngươi còn chờ gì nữa!?

Tuy Quận Võ Uy có mấy mặt mấy cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong nhưng người mạnh nhất là Thiên Ma lão nhân. Ngày xưa khi Thiên Ma lão nhân còn ở Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đã đối kháng lại cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Hiện tại, Thiên Ma lão nhân đột phá, lão bước vào hàng cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cao nhất, mạnh hơn Tương Thiên Thần.

Vì có Thiên Ma lão nhân nên Tương Thiên Thần tràn đầy tự tịn, không lo sợ.

- Khục khục khục, tiểu tử giỏi, nửa năm nay ngươi chẳng những không chết trong Âm Sát Giản ngược lại thực lực tăng mạnh nhiều, hèn gì có gan xông Quận Võ Uy. Nhưng trước mặt Thiên Ma lão nhân ta đây thì sẽ cho ngươi biết những gì ngươi làm ngu ngốc cỡ nào.

Phương xa, Thiên Ma lão nhân cười độc ác, lao đến với ma khí ngập trời, đôi mắt đỏ ngầu nhìn Lâm Tiêu như thợ săn ngắm con mồi, đầy giễu cợt.

Một cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong của Quận Hiên Dật quát chặn giữa đường:

- Thiên Ma lão nhân, để ta chiến với ngươi!

Trường kiếm cường giả Quận Hiên Dật tỏa sáng rực rỡ hóa thành thanh thiên kiếm xé rách không trung, hùng dũng chém xuống.

Mắt Thiên Ma lão nhân long lên, cười âm hiểm:

- Cút!

Thiên Ma lão nhân phớt lờ cường giả Quận Hiên Dật, bàn tay khô đét tùy ý vung lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.