Chương trước
Chương sau
Lâm Tiêu thu hồi không gian giới chỉ cùng Toái Thiên Phủ, nhìn đám người bên dưới, đột nhiên trong lòng vừa động, dù đã đánh chết trên trăm Nửa Bước Vương Giả nhưng vẫn còn hơn hai trăm người, số lượng cao thủ khổng lồ như vậy đúng là cực kỳ đáng sợ, nếu dẫn họ quay về Đế quốc Võ Linh, sẽ là cỗ thế lực kinh khủng bậc nào.

- Các ngươi muốn ta làm đảo chủ cũng được, nhưng chuyện trong chấp pháp điện đừng tới phiền ta.

Lâm Tiêu nói.

- Yên tâm đi đảo chủ, những việc này chúng tôi đều sẽ xử lý thỏa đáng.

Lam Du Vân vui vẻ nói.

Trời vào đêm, trong phủ đệ của Lâm Tiêu đèn đuốc sáng rỡ.

Hiện tại hắn còn lưu lại trong phủ đệ của mình, bởi vì chiến đấu cùng tiền nhiệm đảo chủ, tổng điện đã bị san bằng, thậm chí liên lụy một ít kiến trúc bên ngoài, cần thời gian xây dựng lại, việc này giao cho nhóm người Lam Du Vân đi làm.

Trong phòng tu luyện, Lâm Tiêu mở mắt, đem kinh nghiệm cuộc chiến ban ngày hoàn toàn hấp thu xong.

Hô!

Trong tay hắn hiện ra thanh chiến phủ màu đen, vô cùng sáng bóng, thoạt nhìn không nổi bật, trên cán phủ có ba chữ Toái Thiên Phủ, chiến phủ vừa hiện ra hư không liền chấn động, tùy tiện đều có thể phá nát.

- Vương giả chi binh, quả nhiên cường đại.

Lâm Tiêu cảm nhận được một cỗ lực lượng khủng bố hủy diệt, cỗ lực lượng thật mạnh thậm chí làm cho hắn cảm nhận được rung động.

Không giống như Thiên Mang Khải nội liễm, Toái Thiên Phủ tràn ngập tính xâm lược.

- Bảo vật như vậy trước khi đạt tới sinh tử cảnh không thể tùy ý đem ra.

- Phá!

Có kinh nghiệm luyện hóa Thiên Mang Khải, Lâm Tiêu xóa bỏ ấn ký của tiền nhiệm đảo chủ trên chiến phủ, sau đó đem khí tức của mình nhập vào, cảm giác sai sử thuận tiện như chính tay mình hiện lên trong đầu hắn.

Oanh!

Nhẹ nhàng chém ra một búa, phía trước lập tức hiện ra khe không gian thật lớn, lực lượng cường đại làm Lâm Tiêu không khỏi biến sắc.

- Quả nhiên không hổ là vương giả chi binh, chỉ tiếc ở Nửa Bước Vương Giả chỉ thi triển được hai thành sức chiến đấu của nó.

Hài lòng thu chiến phủ vào trong Thương Long Tí, Lâm Tiêu nhìn qua không gian giới chỉ.

Xóa bỏ ấn ký trên giới chỉ, tinh thần lực của hắn xâm nhập vào bên trong…

Ngay sau đó thượng phẩm nguyên thạch tràn đầy cơ hồ làm hắn lóa mắt.

Trong không gian giới chỉ chồng chất vô số rương thượng phẩm nguyên thạch, mỗi rương là một vạn khối, có hai ngàn rương.

Nhìn số lượng nguyên thạch này, chỉ sợ dù là cả Quận Hiên Dật cũng không có nhiều thượng phẩm nguyên thạch tới như thế.

Ngoại trừ nguyên thạch bảo vật cũng không ít, hơn mười thượng phẩm nguyên khí, nhiều nhất chính là bí tịch, chủ yếu đều là thiên cấp, cực mạnh là ba quyển thiên cấp cao giai, còn lại là trung giai cùng đê giai.

Trong đó còn có một môn phủ pháp thiên cấp cao giai khiến cho hắn chú ý, tên là Tu Di phủ pháp.

Tu Di phủ pháp dùng tinh thần lực cường đại dẫn dắt, kết hợp chân nguyên mới có thể thi triển, phân ra năm thức, thức thứ nhất Lực Phách Thức, Khai Sơn Thức, Bôn Lôi Thức, Đoạn Thiên Thức, Duy Tâm Thức, mỗi thức uy lực đáng sợ, từ yếu tới mạnh, là một môn phủ pháp cực kỳ mạnh mẽ.

- Mặc dù là phủ pháp, nhưng có Toái Thiên Phủ phụ trợ, tùy tiện tu luyện uy lực phỏng chừng cũng hơn cả đao pháp, nhưng cần có tinh thần lực cường đại dẫn dắt, vì vậy tổng đảo chủ kia cầm chí bảo nhưng lại không thể sử dụng, có lẽ hắn cảm thấy buồn bực cực điểm.

Thu hồi Tu Di phủ pháp, Lâm Tiêu mỉm cười, hắn có thể tu luyện thử một phen, sẽ làm thực lực càng tăng lên.

Đêm khuya, Lâm Tiêu tiếp tục kiểm kê chất lượng bảo vật trong không gian giới chỉ.

Trong nháy mắt ba ngày trôi qua.

Tin tức Lâm Tiêu đánh chết tổng đảo chủ lan truyền nhanh như gió, toàn bộ dân chúng trên Đảo Mê Thất đều biết người thống trị đã thay đổi.

- Thật sự không ngờ, Lâm Tiêu mới tới Đảo Mê Thất một năm đã đánh bại tổng đảo chủ, trở thành tân đảo chủ, thật sự là khó thể tin.

- Cái gì mà Lâm Tiêu, ngươi muốn chết phải không, phải gọi là Lâm đảo chủ.

- Đúng đúng, là Lâm đảo chủ, Lâm đảo chủ thiên phú trác tuyệt, nghe nói rất có hi vọng trở thành Vương giả Sinh tử cảnh, dẫn dắt chúng ta rời khỏi Đảo Mê Thất.

- Đó là khẳng định, ngẫm lại lúc Lâm đảo chủ mới vào trong đảo thực lực như thế nào, bây giờ thì ra sao, với thiên phú của hắn trở thành Vương giả Sinh tử cảnh là chuyện khẳng định rồi.

- Ngươi không biết thôi, cuộc chiến giữa Lâm đảo chủ cùng tiền nhiệm đảo chủ quả nhiên là kinh thiên địa, quỷ thần khiếp sợ, chí bảo trên người Lâm đảo chủ ùn ùn, thật làm người nóng mắt.

- Bên ngoài thật sự có nhiều bảo vật như vậy? Thật làm người hướng tới!

Nơi nơi đều là thanh âm nghị luận, dân chúng trên đảo tràn ngập mơ màng cùng chờ đợi với thế giới bên ngoài.

Dọc theo đường đi, tinh thần lực của Lâm Tiêu cảm ứng được những lời nghị luận kia, âm thầm lắc đầu, võ giả trong Đảo Mê Thất chỉ biết bên ngoài bảo vật đông đảo, nhưng không biết có nguy cơ trùng trùng, tàn khốc hơn Đảo Mê Thất rất nhiều.

- Ta không thể ở lâu nơi này, kế tiếp phải toàn lực tiến giai sinh tử cảnh!

Trong những ngày kế tiếp Lâm Tiêu đi vào đạo văn cấm địa bế quan.

Nhưng sang tháng thứ hai hắn bế quan, phân thân Toản Địa Giáp ở bên trong Liên Vân sơn mạch truyền tới tin tức bất ổn, không biết đã xảy ra chuyện gì, từ tận sâu trong sơn mạch không ngừng tràn ra thật nhiều yêu thú cường đại, đang chạy chồm về khắp bốn phương tám hướng đế quốc.

Thú triều lần này vô cùng đáng sợ, hơn bất kỳ lần nào Lâm Tiêu biết tới, chẳng những có thật nhiều yêu thú cửu tinh, thậm chí có không ít Nửa Bước Yêu Vương, trong đội ngũ Lâm Tiêu thậm chí cảm nhận được từng luồng lực lượng làm cho Phân thân Toản Địa Giáp kiêng kỵ, hiển nhiên thú triều lần này có cường giả cấp bậc yêu vương.

- Chẳng lẽ yêu tộc có hành động lớn gì sao? Không được, ta phải nhanh chóng rời khỏi Đảo Mê Thất, trở lại đế quốc!

Trong lòng Lâm Tiêu lo lắng.

Từ lời nói của Bách Lý Tỳ bệ hạ, Lâm Tiêu biết được yêu tộc cùng nhân tộc từng ký kết hiệp thương, cường giả yêu vương không thể gia nhập vào thú triều cùng thế tục, nhưng hiện giờ Phân thân Toản Địa Giáp cảm nhận được khí tức yêu vương, điều này làm Lâm Tiêu thật khẩn trương, một khi có yêu thú cấp bậc yêu vương xuất hiện, như vậy sẽ biến thành siêu cấp thú triều, thú triều như thế thật dễ dàng hủy diệt cả một đại quận.

Nhưng Phân thân Toản Địa Giáp lại không thể đi vào thế giới nhân loại tìm hiểu tin tức, vì vậy Lâm Tiêu không biết trên đại lục rốt cục xảy ra chuyện gì.

Thời gian kế tiếp, Lâm Tiêu toàn lực chìm đắm trong tu luyện.

Trong nháy mắt lại hai tháng trôi qua, Lâm Tiêu đã hấp thu bốn không gian đạo văn lực viên mãn, nhưng kế tiếp hắn hấp thu thêm bao lâu cũng không thể thành hình đạo thứ năm, bước vào sinh tử cảnh.

Một tháng trôi qua.

Hai tháng.

Ba tháng.

Lâm Tiêu vẫn dừng lại ở đó, không cách nào tiến thêm.

- Sao lại thế này, hay là ta không có thiên phú trở thành Vương giả Sinh tử cảnh?

Trong đạo văn cấm địa, Lâm Tiêu chợt mở mắt, trong lòng thoáng buồn bực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.