Chương trước
Chương sau
- Đây là trận pháp tôn cấp!

Vừa đi vào cửa, Lâm Tiêu chẳng những phát hiện tầm mắt vặn vẹo, thậm chí linh hồn lực cũng bị vặn vẹo, giống như nơi này là một mảnh hư không, bất kỳ thứ gì cũng không thể phóng thích, thậm chí thời gian cũng thay đổi, mặc dù linh hồn lực có thể cảm giác được một ít hình ảnh nhưng không cách nào xác nhận cự ly cùng vị trí của nhau, đây là chuyện trước nay chưa từng có.

Với tri thức của Lâm Tiêu trong trận văn, cùng công hiệu đáng sợ của Cửu Tinh Ngạo Thế quyết, dù gặp trận pháp vương phẩm tam trọng cũng đừng hòng dễ dàng mê hoặc được hắn, bởi vậy hắn liền xác định đây là trận pháp tôn cấp, hơn nữa có thể cải biến tốc độ thời gian, đây là chuyện chỉ có cường giả tôn cấp mới làm được.

Nhìn thân ảnh Tịnh Thiên Huyên cùng Huyền Diệu Vương biến mất, Lâm Tiêu đành bỏ qua ý định truy theo đối phương, chỉ có thể thuận theo trận văn một đường tìm về phía trước, hắn không cho rằng trận pháp này là sát trận, nếu không trong nháy mắt bọn hắn đi vào thì đã chết.

Không biết qua bao lâu, Lâm Tiêu rốt cục đi ra khỏi trận pháp, xuất hiện trước mặt hắn là một thông đạo âm u, cảm giác đã có người tiến vào nên sáng sủa, vách tường bốn phía đều phát tán ra ánh sáng mỏng manh.

Cũng không nghĩ nhiều, Lâm Tiêu liền xuôi theo thông đạo đi tới.

Mà những người khác cũng xuất hiện trong thông đạo gần bên Lâm Tiêu, chỉ tiếc tựa hồ thông đạo có tác dụng che chắn cảm giác, dù hai người đi cạnh nhau cũng không cảm giác được đối phương.

Mà ở địa phương sâu trong bảo điện, Đại Tế Ti dẫn dắt năm man vương đi tới, đột nhiên Mê Không Châu trong tay hắn sáng lên.

- Ân? Đám người Nhân tộc cùng Yêu tộc đã tiến vào bảo điện!

Thần sắc Đại Tế Ti ngẩn ra, sắc mặt thật khó xem:

- Vậy thì phiền toái rồi!

- Đại Tế Ti, chuyện gì xảy ra? Chìa khóa không phải là giả sao? Bọn hắn làm sao vào được?

Ma Nhãn giật mình hỏi.

- Năm xưa khi tiền bối Man tộc chúng ta phong bế bảo điện, ngoại trừ Mê Không Châu còn chế tạo một nhóm lệnh bài, có thể dùng lệnh bài tiến vào bảo điện, nhưng thời gian trôi qua tuyệt đại đa số lệnh bài đều biến mất trong Cổ địa Man Hoang, có thể nhóm người này có được lệnh bài đi.

Sắc mặt Đại Tế Ti khó xem, hắn quay đầu nhìn năm người Ma Nhãn:

- Nếu như vậy, Bố Lỗ, Tà Đa, Thứ Châm, ba ngươi lưu lại tập sát bọn hắn, ta sẽ lưu lại cách bố trí cùng kết cấu nơi này trong đầu các ngươi, các ngươi toàn lực liệp sát bọn hắn, một khi không chịu đựng nổi lập tức lui về, ta lưu lại một tia tôn giả lực trên người các ngươi, thông qua lực lượng đó các ngươi có thể đuổi theo ta, nhớ kỹ, hết thảy phải lấy an toàn bản thân làm trọng, liệp sát đối phương chỉ là phụ theo. Về phần Ma Nhãn cùng Cương Đạc đi theo ta, tìm truyền thừa cùng bảo vật mới khẩn yếu.

- Dạ!

Đội ngũ Man tộc nhất thời chia thành hai, Đại Tế Ti dẫn theo Ma Nhãn cùng Cương Đặc đi trước, mà ba người Bố Lỗ lưu lại.

- Mặc dù Đại Tế Ti dặn chúng ta phải lo an toàn bản thân, nhưng dưới tình huống khả năng cho phép, vẫn hi vọng chúng ta giết được nhiều người của hai tộc kia.

Bố Lỗ lên tiếng.

- Đúng vậy, người của hai tộc một khi vào bảo điện, đầu tiên sẽ đi tới Thông đạo Bách Lưu, nơi đó dị thường phức tạp, chủ yếu là vì tiền bối tộc ta phòng ngừa tộc nhân thực lực yếu kém đi vào sâu trong bảo điện, vì vậy mới bố trí như thế, với thực lực của bọn hắn muốn thông qua Thông đạo Bách Lưu không khó, chỉ sợ phải tiêu hao chút thời gian, bọn hắn muốn đi tới nơi đây cũng phải thêm một ít thời gian nữa, đoạn thời gian này chúng ta có thể sử dụng.

Tà Đa lạnh lùng nói.

- Sử dụng, chúng ta làm sao sử dụng?

Thứ Châm hỏi.

- Tất nhiên là kích sát mấy tên thực lực yếu nhất của hai tộc kia.

Tà Đa cười âm lãnh:

- Trong Nhân tộc cùng Yêu tộc, thực lực yếu nhất chỉ sợ chính là hai tên sinh tử nhị trọng, trước tiên lợi dụng đoạn thời gian này tìm kiếm hai người bọn hắn rồi trực tiếp giết, thời gian còn lại chúng ta tụ tập chung một chỗ, trọng điểm tập sát những cường giả khác, tin tưởng lấy thực lực ba chúng ta, gặp được bất kỳ người nào đơn độc đều có thể giết chết.

- Đây là ý kiến hay!

Thứ Châm cùng Bố Lỗ đều tán thành.

- Hắc hắc, vậy để ta đi tìm hai tên kia đi.

Tà Đa cười lạnh, xuy xuy xuy, thân thể hắn nhanh chóng mơ hồ, phân ra hơn trăm đạo hắc ảnh, hắc ảnh chỉ dùng man nguyên hình thành, dưới sự khống chế của Tà Đa nhanh chóng lao vào thật nhiều thông đạo phía trước.

Chiêu thức này tên là Hắc Ám Mạn Bộ, là bản lĩnh của Tà Đa, man nguyên có thể hình thành thật nhiều phân thân, mà tốc độ phân thân thật nhanh, mặc dù không có bao nhiêu lực chiến đấu, nhưng có thể đem hết thảy những gì nhìn thấy truyền về cho bản tôn, dùng điều tra là thủ đoạn tốt nhất, hơn nữa phân thân tử vong cũng không hề ảnh hưởng tới thực lực bản tôn, đây là thiên phú của Tà Đa.

Có được phân thân, Tà Đa tin tưởng dễ dàng tìm kiếm Lâm Tiêu cùng Phân thân Toản Địa Giáp.

Sưu sưu sưu…

Bên trong Thông đạo Bách Lưu, từng đạo hắc ảnh nhanh chóng lao nhanh, tìm kiếm khắp nơi.

Cùng lúc đó mười hai cường giả Nhân tộc cùng Yêu tộc đang chậm rãi đi tới.

Thông đạo giống như mê cung, thập phần phức tạp, Lâm Tiêu dựa vào cảm giác chậm rãi đi tới, đi tới mức muốn choáng váng.

- Đây rốt cục là thông đạo gì, sao cảm giác giống như là mê cung?

Lâm Tiêu cau mày, thông đạo như vậy thuần túy là ngăn cản người tiến vào địa phương sâu trong.

- Đây là thông đạo Bách Lưu của Man tộc, là một trong những năng lực kiến tạo tối cường của các đại chủng tộc, ở viễn cổ thời đại Man tộc là chủng tộc luyện kim tiếng tăm lừng lẫy, có thể luyện chế đủ loại khôi lỗi, vũ khí, tạo nghệ trong trận văn xảo đoạt thiên công, ngươi nhìn thấy bảo điện này, dựa vào thủ đoạn đặc thù tiềm ẩn trong hư không, nếu không có Mê Không Châu xác định vị trí, chỉ sợ dù cho ta khôi phục thực lực thời kỳ toàn thịnh, muốn tìm được nó cũng phải hao phí không ít công phu.

Thanh âm Long gia truyền tới:

- Thông đạo Bách Lưu như một mê cung, bên trong không hề nguy hiểm, hơn nữa cấu trúc thông đạo này là dùng Huyền Kim Thạch, căn bản không ngăn cản được sinh tử tam trọng, nhiều nhất gây trở ngại tốc độ của các ngươi mà thôi, ta dự đoán Man tộc dùng thứ này là vì ngăn cản một ít võ giả yếu kém đi vào bên trong.

Theo Long gia chỉ điểm, Lâm Tiêu chậm rãi đi về phía trước, mà theo khống chế của hắn, Phân thân Toản Địa Giáp cũng đang tiến lên.

Giờ phút này bên trong một thông đạo cách chỗ Lâm Tiêu mấy chục thông đạo, Diệt Linh Vương giận dữ, hai tay nắm chặt trọng kiếm, vừa gặp phải ngõ cụt lập tức dùng toàn lực chém ra một kiếm vào vách tường, mở ra lỗ hổng đi thẳng về phía trước.

Oanh oanh oanh…

Chỉ qua một khắc ngắn ngủi, Diệt Linh Vương đã gặp được vài chục ngõ cụt ngăn cản, mặc dù Huyền Kim Thạch không cách nào ngăn cản đường đi của sinh tử tam trọng, nhưng vẫn vô cùng cứng rắn, mấy chục lần toàn lực chém vỡ đã làm toàn thân Diệt Linh Vương đẫm mồ hôi, không ngừng thở hổn hển.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.