- Muốn chạy thoát tay ta? Nằm mơ!
- Tà Ảnh Vô Song!
Tà Thử Vương rống to một tiếng, tay phải hóa thành vô số trảo ảnh điên cuồng trảo nhiếp Lâm Tiêu, tốc độ hắn nhanh kinh người, trảo ảnh đem Lâm Tiêu đinh lên vách tường chẳng khác gì một bức họa.
Phanh!
Thân hình Lâm Tiêu ầm ầm dập nát, hóa thành nguyên khí tinh thuần tiêu tán trong không trung, nào ngờ chỉ là một phân thân.
- Cái gì?
Tà Thử Vương kinh ngạc, đột nhiên cảm nhận được tia dao động từ nơi khác, quay đầu lại, liền nhìn thấy Lâm Tiêu đã thoát ra phòng ngự của mình đi tới thông đạo phía trước.
- Tà Thử Vương, thứ cho ta không phụng bồi!
Thanh âm tiếng cười chế nhạo truyền tới, Lâm Tiêu cũng không thèm để ý đối phương, thân hình như điện bay đi.
- Đáng giận, tiểu tử, ngươi chạy đi đâu!
Tà Thử Vương tức giận muốn bốc khói, hắn đường đường sinh tử tam trọng ngăn tại cửa, lại không thể ngăn cản một sinh tử nhị trọng, truyền ra ngoài hắn sẽ trở thành trò cười.
- Tên đáng chết, ta nhất định phải giết ngươi!
Tà Thử Vương hổn hển, điên cuồng truy kích.
Trong thông đạo, thân hình Lâm Tiêu lao nhanh như điện, do phong áo nghĩa gia thành, tốc độ nhanh tới mức khiến người không thể tin, mặc cho Tà Thử Vương đuổi thế nào cũng không thể kéo gần cự ly.
Trong lòng Tà Thử Vương vừa giận vừa sợ, luận tốc độ hắn cũng không có ưu điểm, nhưng cũng không thể xem là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dao-dan-ton/2286758/chuong-1294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.