Chương trước
Chương sau
Quả nhiên bên trong đại điện nơi này bọn hắn phát hiện bốn văn kiện bảo vật, vì vậy mới ra tay muốn phá vỡ hộ tráo bên ngoài lấy tới tay.

Lúc này Lâm Tiêu mới tỉnh ngộ, nguyên lai Huyền Diệu Vương bọn họ không lấy được bảo tàng trong thông đạo, mà những người khác có thể nhanh chóng đi tới chỗ này hẳn cũng làm như thế, như vậy xem ra bảo tàng vòng ngoài trong những thông đạo khác vẫn còn lưu trong các mật thất.

Lâm Tiêu thầm ghi nhớ trong lòng, nếu có cơ hội hắn cũng không ngại tiếp tục thu hết bảo vật ở những thông đạo kia.

Nhưng hiện tại vẫn phải tìm cách phá vỡ màn hào quang trước mặt, lấy được bốn bảo vật mới trọng yếu.

Oanh oanh oanh…

Màn hào quang không ngừng nhộn nhạo, mà các cường giả cũng lục tục chạy tới, chỉ hơn mười phút sau toàn bộ mười hai cường giả Nhân, Yêu hai tộc đã tụ họp chung một chỗ.

Dần dần màn hào quang lộ ra lỗ thủng.

Ong ong ong ong…

Lỗ thủng xuất hiện, một cỗ uy áp khủng bố đột nhiên từ trong hộ tráo truyền ra, trường kiếm, chiến đao, cổ ấn cùng quyền sáo đều phát ra uy lực cường đại, quang mang lấp lánh, một loại khí tức hồng hoang vũ trụ tán phát bao phủ cả đại điện.

- Đây là…chí tôn khí!

- Uy áp thật khủng khiếp, uy áp này không phải của vương giả chi binh.

- Chí tôn khí, nhất định là chí tôn khí, cả bốn kiện đều như thế!

Lúc trước có hộ tráo bao phủ, bọn họ không cảm thụ được khí tức bốn kiện bảo vật, còn tưởng chỉ là vương giả chi binh đỉnh cấp, hiện tại khí tức vừa tiết lộ, mọi người lập tức cảm nhận được không phù hợp, cỗ khí tức quá kinh khủng, chỉ có chí tôn khí trong truyền thuyết mới khủng bố như thế.

- Chí tôn khí!

Nhìn bốn kiện bảo vật, Lâm Tiêu thất kinh, hít sâu một hơi, hắn thế nào cũng không nghĩ tới bốn kiện bảo vật kia đều là chí tôn khí.

- Thủ bút thật lớn!

Lâm Tiêu thì thào, cả đế quốc cũng không tìm được một kiện chí tôn khí, nhưng nơi này một lần đã có bốn kiện, chí tôn khí đã bắt đầu dựng dục khí linh sơ cấp, bất kỳ kiện chí tôn khí nào cũng vượt xa vương giả chi binh, giá trị của một kiện đã vượt xa toàn bộ thu hoạch của Lâm Tiêu trước đó.

- Không hổ là Chí Bảo điện của Man tộc viễn cổ!

Lâm Tiêu dằn nén kích động trong lòng, phát hiện trên mặt mọi người đều hiện vẻ tham lam, ánh mắt cảnh giác nhìn quanh bốn phía, đừng thấy hiện tại họ đang hợp lực ra tay đánh vỡ màn hào quang, nhưng một khi hào quang phá nát chính là tự giết lẫn nhau, là lúc cướp đoạt chí tôn khí.

Nếu chỉ là vương giả chi binh đỉnh cấp, có lẽ còn có chút thu liễm, thậm chí đồng tộc liên thủ, nhưng vì chí tôn khí cho dù liều mạng họ cũng sẽ dùng hết thảy biện pháp để tranh đoạt.

- Hắc hắc, nếu không phải chí tôn khí, Long gia vì sao lại nói là đại bảo bối.

Long gia cười đắc ý:

- Tiểu tử Lâm Tiêu, một lát ngươi muốn cướp đoạt kiện nào, Long gia sẽ giúp ngươi một tay.

- Tốt!

Ánh mắt Lâm Tiêu lóe sáng, thuận tay oanh ra một quyền, đánh vào màn hào quang giữa không trung, đồng thời thân thể cũng tiến về phía trước.

Hành động của Lâm Tiêu cũng không gây chú ý, lúc này ai cũng tiến tới trước, đến gần bảo vật mình cần, đại đa số ánh mắt đều nhìn cổ ấn cùng quyền sáo.

Đao cùng kiếm là sở trường của kiếm khách lẫn đao khách, chỉ có họ mới có thể phát huy uy lực của chúng triệt để, rơi vào trong tay người không thiện dùng uy lực sẽ giảm trên diện rộng, hơn nữa cực kỳ không thuận tay, nhưng quyền sáo cùng cổ ấn thì khác, bất luận võ giả tu luyện công pháp cùng binh khí gì đều có thể sử dụng, Ma Long quyền sáo của Lâm Tiêu cũng là như thế.

Bởi vậy quyền sáo ai cũng dùng tới, mà cổ ấn thì càng không cần nói, mọi người đều có thể dùng, bởi vậy hai đồ vật kia hấp dẫn ánh mắt người nhiều nhất.

Sát sát…

Mọi người liên tục công kích, màn hào quang rốt cục khoách lớn, dần dần trải rộng vết rạn, tựa hồ tùy thời đều sẽ vỡ tan.

Trái tim Lâm Tiêu treo cao, Phân thân Toản Địa Giáp cùng bản tôn đều tiến tới gần chiến đao, ánh mắt điên cuồng, chân nguyên yêu nguyên hùng hồn tràn khắp kinh mạch, tùy thời đều có thể bộc phát ra lực lượng khủng bố.

Chẳng những là Lâm Tiêu, không khí trong đại điện nháy mắt biến thành cổ quái, không hẹn đều tự tách ra xa nhau, chẳng những là giữa hai tộc mà cùng tộc với nhau cũng đều bảo trì cảnh giác.

Sát…

Rốt cục vết rạn trên hộ tráo nhanh chóng lan tràn, cuối cùng gần như trải rộng khắp cả màn hào quang.

Phanh!

Khi vết rạn đã trải khắp, hộ tráo ầm ầm vỡ tan, hóa thành vô số quang điểm rơi xuống.

Oanh!

Ngay trong tích tắc hộ tráo vỡ tan, trong đại điện nháy mắt bộc phát từng đạo lực lượng hùng hồn, trên thân mỗi người đều tràn ra cỗ chân nguyên cuồn cuộn thổi quét thiên địa, kinh tâm động phách.

Chỉ trong nháy mắt hộ tráo vỡ tung, ảo ảnh hình thành, yêu nguyên quanh thân Tà Thử Vương bộc phát, sinh sản lực phá hoại cường đại, như viên vẫn thạch trùng hướng kiện quyền sáo.

- Dám cướp đồ của Diệt Linh Vương ta sao!

Diệt Linh Vương quát một tiếng, chân nguyên bùng nổ, hắc quang lóe sáng, thân hình như viên đạn pháo bắn ra ngoài, lao thẳng tới Tà Thử Vương, diệt linh lực lưu chuyển, chuẩn bị ra tay.

Những người khác phản ứng không chậm, Phi Loan Vương tản ra hỏa hồng sắc quang huy, hóa thành hỏa điểu sáng ngời, lao thẳng tới chỗ cổ ấn, dọc đường ngọn lửa ngập trời, hóa thành biển lửa thiêu đốt cả không gian.

Thân pháp Huyền Diệu Vương cực nhanh, như ảo ảnh như huyễn như diệt.

Thiên Ngạc Vương, Thiên Uyên Vương, Long Tượng Vương đều động, tự tuyển bảo vật cho mình, ánh mắt lửa nóng chụp vào một kiện chí tôn khí.

- Động thủ!

Trong tích tắc này đồng tử Lâm Tiêu co rút, thân hình vút lên giữa không trung, lao thẳng tới chiến đao, mà Phân thân Toản Địa Giáp cũng nhoáng lên, hóa thành kim quang, mục tiêu cũng là chiến đao.

Trong đại điện lưu quang chớp nhoáng, chân nguyên yêu nguyên trùng kích bốn bề, duy nhất không động chính là Tà Hồn Vương, hắn tu luyện thần hồn cùng âm sát lực, quyền sáo cùng cổ ấn vô cùng hấp dẫn với hắn, nhưng hắn biết các vương giả cũng vừa ý hai vật kia, với thực lực của hắn muốn lấy được hai kiện bảo vật kia thật khó khăn, bởi vậy hắn dằn nén xuống chuẩn bị xem rõ thế cục mới tính tiếp.

Quả nhiên khi hộ tráo vỡ vụn trong nháy mắt, mọi người đều lao về hướng cổ ấn cùng quyền sáo, mà có ý tứ với chiến đao cùng trường kiếm lại rất ít, đặc biệt chứng kiến hai thân ảnh lao về hướng chiến đao, đôi mắt Tà Hồn Vương chợt sáng.

- Hắc hắc, không nghĩ tới lựa chọn chiến đao lại là tiểu tử Lâm Tiêu, ân, còn có Yêu tộc nhị trọng, thực lực hai người yếu nhất trong đội ngũ, chỉ cần ta ra tay, chiến đao thuộc về ta.

Trong lòng vừa nghĩ như thế, Tà Hồn Vương bay lên, khóe môi lộ ra tia cười lạnh, một chưởng đánh về hướng Lâm Tiêu.

Oanh long!

Âm tà lực mang theo lực ăn mòn bao trùm tới hướng Lâm Tiêu.

- Là Tà Hồn Vương!

Giữa không trung, Lâm Tiêp híp mắt, lộ ra sát cơ tràn đầy, nhưng lúc này hắn cũng không thời gian đối chiến với Tà Hồn Vương, thân hình nháy mắt bạo vỡ thành ba thân ảnh, một phân thân trực tiếp lao về hướng chiến đao, mà bản tôn cùng phân thân khác lao về hướng Phân thân Toản Địa Giáp cùng Tà Hồn Vương. Phân thân lao tới Phân Thân Toản Địa Giáp mà bổn tôn thì chọn Tà Hồn Vương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.