Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Ngày thứ ba chúng tôi rời khỏi Kyoto để đến Osaka.
Lúc đang tham quan thành Osaka, Thẩm Thiệp Vũ dương dương đắc ý kề sát cái lỗ tai tôi, không chịu nhìn cảnh vật chung quanh, thành công quăng mỹ cảnh công viên thành Osaka qua một bên.
“Chỉ có 2 người thôi.” Hình dạng dáo dác.
“Gì? Cái gì 2 người?” Tôi cầm camera chụp chung quanh, thuận lợi chỉ chỉ một bên. “Cậu đứng ở đó đi tớ chụp cho cậu một tấm.”
“Phòng đó!” Hắn nghe lời đứng ở chỗ mà tôi chỉ hắn để chụp ảnh. “Khách sạn dạng Tây ở Osaka, hai người một phòng.”
…. Hắn nói riêng với tôi vụ này để làm gì chứ? Đại sắc lang.
“Cho nên? Vậy thì thế nào?” Mặt của tôi gò má không khỏi một tầng đỏ ửng, nghĩ một đằng nói một nẻo, làm cái mặt quỷ. “Háo sắc!”
“Đàn ông không sắc, mỹ nhân không thương.” Hắn cầm lấy camera cũng giúp tôi chụp liên tục.
“…” Tôi không khách khí chút nào mắt trợn trắng nhìn hắn. “Cậu nghĩ nhiều quá rồi!”
Buổi chiều là thời gian tự do, trưởng lớp tụ tập một đám con trai lại, hăng hái đi dạo khu rừng apricot.
Trường học của chúng tôi cái gì thì ít chứ con em nhà giàu thì nhiều lắm, cho nên ai cũng rất thoải mái mà cà thẻ, chủ quán cũng bao lớn bao nhỏ, lúc lấy ra tờ tiền có hình Fukuzawa ra để thanh toán cho cửa hàng bách hóa, mắt ngay cả chớp cũng chẳng chớp (Fukuzawa Yukichi là một nhà tư tưởng lớn thời đại Meiji, là người sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-danh-vat-ngu/2686511/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.