Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Học sinh năm 3 cao trung gần 200 người bắt đầu viễn chinh phía Đông, hầu như toàn cái máy bay đều bị chúng tôi chiếm trọn, thế nhưng lúc ở sân bay, lại bị chia thành 2 nhóm, một nhóm tới Kyoto trước, một nhóm khác tới Osaka trước. Lúc rút thăm để lựa chọn những học sinh sẽ đi đâu trước, tôi chỉ hy vọng lớp 4/3 chúng tôi ngàn vạn lần đừng đi chung với lớp 3/3, hết lần này tới lần khác không như mong muốn, có muốn chết hay không mà lại chia thành như thế … 1 với 2 một nhóm, 3 với 4 một nhóm.
Đi ~~~ chết ~~~ đi ~~~~
Mang cái mặt thối lên xe du lịch ngồi xuống, Thẩm Thiệp Vũ biết tình thế nghiêm trọng liên vội vàng đi theo ngồi xuống bên cạnh tôi, khuyên can để trấn an tính tình của tôi.
“Mộc Nghi …” Hắn cười, còn chưa kịp nói hết câu đã bị tôi trừng mắt nhìn.
“Đến 5 ngày 4 đêm lận đó!” Tôi gầm nhẹ.
“Ngồi sát bên trong chút đi!” Hắn thấy bốn phía có nhiều bạn học, liền kéo tôi ngồi sát cùng cái ghế trong xe, mang theo khuôn mặt tươi cười cùng ôn ngôn hảo ngữ. “Cho qua … cho qua …”
Tôi bị hắn kéo đi đến lảo đảo bước chân, nhiều người cho nên tránh không được bạn học đạp trúng mấy cái vào chân, đương nhiên món nợ này cũng cần phải tính hết lên đầu Thẩm Thiệp Vũ.
Hàng ghế cuối 5 người đã có hai người ngồi sẵn.
“Hi!” Trần Nghị Phong đang ngồi bên cạnh Lữ Nhân Chuẩn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-danh-vat-ngu/2686509/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.