Từ trên tường, Tôn An Na lấy xuống một cây roi dài rồi cầm trong tay quất mạnh, trông thật dũng mãnh. Còn Hà Hi vừa ngước lên tường thấy bày ra đủ loại vật thể 'gậy gộc' dài ngắn khác nhau liền quay đầu sang chỗ khác, kết quả địa phương khác còn kích thích hơn, nàng chỉ có thể cúi đầu xem nền đất. 
Tôn An Na lại sẵn tay lấy xuống nghiên cứu. 
"Cô đã nói cô ấy không giống tôi, vì cái gì người khác đều nhìn tôi thành cô ấy?" 
"Vấn đề này hỏi rất hay. Kỳ thật ngẫm lại cũng rất bình thường mà, cô là Hà Hi, mọi người đều cảm thấy một người giống như cô hẳn sẽ ở trong biệt thự lớn, mỗi ngày uống trà mặc hàng hiệu hưởng phúc, tuyệt đối không thể ở trong này được, nếu Hà Hi không ở trong này thì người xuất hiện chỉ có thể là Momo thôi. Con người vốn là vậy đó, một khi ở trong đầu đã định luận rồi sẽ dùng mọi lý do để biện giải cho điều mình tin tưởng, tỷ như nói vì sao cô lớn lên lại giống hệt Hà Hi, là bởi vì cô chỉnh dung chứ không phải cô là Hà Hi. Hiểu chưa?" 
Hà Hi hiểu được ý của nàng, cười khổ lắc đầu, Tôn An Na tay cầm một cái cây màu đen, khơi cằm Hà Hi lên, nói: "Tưởng gì đó? Thành thật đi, chúng ta còn diễn chung đó nha." 
Đạo diễn sợ Hà Hi mất hứng, mang đi đạo cụ SM trong tay Tôn An Na, hắn nói với Hà Hi: "Những thứ kia đều là chuẩn bị cho người khác, chúng ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-da-me-lai-sut/3405184/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.