Sở Vũ liếc tên gián điệp một cái: “Ta là người như vậy sao?”
“Đúng!”
“Mấy ngày không bị đánh ngươi ngứa ngáy rồi phải không?”
“Anh, nói đùa thôi, lần này thu hoạch thế nào?”
Tên gián điệp vẫn đê tiện như vậy, Sở Vũ cũng yên tâm hơn.
“Khoan nói đến tao, mày từ khi đến Long Thành đã không thấy bóng dáng đâu, có phải đi tìm chim mái rồi phải không?” Sở Vũ liếc mắt nhìn tên gián điệp.
“Con... khụ khụ, điểu gia là loại chim đó sao?”
“Đúng!”
“...” Tên gián điệp không ngờ nhanh như vậy đã bị đáp trả lại nên hơi lúng túng, giơ cánh lên gãi gãi đầu: “Chim mái làm sao xứng với điểu gia? Điểu gia muốn tìm cũng phải tìm thần điểu thật sự, ví dụ như phượng hoàng, chu tước...”
Sở Vũ nói với vẻ mặt không chút biểu cảm: “Phượng là chim trống, mày muốn tìm đồng tính à?”
“Tôi...” Tên gián điệp bị tức đến nỗi trợn tròn mắt.
Một người một chim, hai ngày không gặp nhưng trò chuyện lại không được vui vẻ.
Tên gián điệp không định nói với Sở Vũ hai ngày nay đã làm gì, Sở Vũ cũng không muốn nói với nó thu hoạch của mình.
Cả hai đều có bí mật riêng, không muốn nói rõ.
“Hồ Tiên Động lần này, điểu gia muốn đi.”
Tên gián điệp nhìn Sở Vũ, rất nghiêm túc.
“Ta sẽ dùng một gương mặt khác để đi.” Sở Vũ nhìn tên gián điệp một cái.
“Tôi biết.” Tên gián điệp cười lạnh nói: “Người bên ngoài hiện giờ đều bị anh chơi cho túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuong/3254034/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.