Tiêu Trường Thanh cảm thấy bản thân quả thực xui xẻo tám đời.
Ông ta tìm kiếm rất lâu trong cụm cung điện này nhưng lại không thể vào được căn phòng nào cả.
Tâm trạng đã từ sự phấn chấn, kích động, mong đợi ban đầu chuyển sang vô cùng suy sụp.
Kết quả vừa nãy không biết từ đâu đột nhiên xông ra một con thú khổng lồ đáng sợ, hình dáng giống như con Tranh được miêu tả trong Sơn Hải Kinh vậy.
Sau khi nhìn thấy mình thì giống như nhìn thấy kẻ thù đã giết cả nhà nó, khắp người trên dưới đều ngùn ngụt lửa giận, điên cuồng xông về phía ông ta.
Chỉ chạm mặt một chút mà Tiêu Trường Thanh đã bị hủy đi một món pháp khí hộ thân chưa từng lấy ra dùng. Đó là vật báu mà ông ta có được từ một di tích thượng cổ trước đây!
Tuy ông ta không phân biệt được cấp phẩm nhưng đoán chừng nó đã vượt qua cấp Tiên Thiên!
Võ giả tuổi tác cao, di tích thăm dò nhiều rồi thì trên người ai mà chẳng có mấy món bảo bối cất dưới đáy rương?
Tiêu Trường Thanh thậm chí không kịp đau lòng thì đã bắt đầu trốn chạy thục mạng.
Nhưng con dị thú đáng sợ này không biết vì sao giống như hoàn toàn nhắm vào ông ta, cứ mãi đuổi theo phía sau không tha.
Ông ta có nghiên cứu về pháp trận, trên người mang theo mấy món pháp khí, nếu mà mò mẫm từ từ thì vấn đề cũng không lớn.
Nhưng nay phải chạy trốn điên cuồng như vậy thì đâu thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuong/3254032/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.