Chương 31
Tôi gặp lại em sau ba năm cách xa.
Lần đầu tiên trong suốt ba năm tôi có cảm giác mừng vui nhất, đồng thời cũng là cảm giác hụt hẫng nhất.
Tôi mừng vì sau tất cả chuyện xảy ra, em vẫn còn đứng vững trên thế gian tàn khốc này, mạnh mẽ như một Tử Minh mà tôi rất đỗi quen thuộc. Hơn hết, tôi còn cảm thấy mừng vì mình còn có cơ hội gặp lại em như bây giờ.
Nhưng kì thực tôi cũng có một phần hụt hẫng.
Trải qua từng ấy sóng gió, chúng tôi xa nhau kéo dài ba năm, tôi mới lại lần nữa trông thấy dáng vẻ của em hiện hữu ngay trước mặt, đáy lòng tôi cũng được dịp khuynh đảo. Một giây đầu thoáng qua bất ngờ, tôi thậm chí còn nghĩ rằng mình đang lâm vào hoang tưởng.
Cũng phải thôi, suốt thời gian rong ruổi tìm em, tôi điều động cả binh mã đi cùng, có thể nói là làm bằng hết thảy mọi cách. Chỉ là ngày qua ngày đều vẫn không mang lại tin tốt nào, nên đôi lúc tôi cảm giác rằng việc này sẽ rơi vào vô vọng rồi...
Cho đến ngày hôm nay.
Thời khắc em bỏ lại một câu có ý định né tránh tôi, kể từ lúc đó, chân tôi như sắp không nhúc nhích được nữa. Tôi nhất thời không thể điều khiển được cử động, mọi hành động của tôi có lẽ đều bị phụ thuộc vào em rồi.
Thực lòng tôi vẫn muốn nói thêm vài lời, quan tâm em thêm một chút, nhưng tiếc thay lại không có cơ hội nói ra, ngoài việc sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cung-thich-em/3615488/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.