"A...!!"
Tử Minh sảy chân, đột ngột mất thăng bằng ngã xuống dưới. Ngay khi Tử Minh ngã, Cảnh Nghi mới hoàn hồn dừng lại mọi hành động của mình, nhưng điều đó cũng không kịp để cậu giữ tay Tử Minh lại.
"Điện hạ!"
Ngay thời khắc Tử Minh chuẩn bị rơi xuống đất thì bỗng nhiên cô nhận ra mình đang nằm trên vòng tay của một người.
Diệp Nhi khi đó cũng nhanh chân chạy đến chỗ công chúa. Người áo đen kia phản ứng rất nhanh, lập tức nhấc Tử Minh lên tay và bế cô chạy đi khỏi đó.
Lục Cảnh Nghi nhìn theo phía họ, ngẩn người một lúc, miệng như đông cứng hoàn toàn.
Mọi thứ xảy ra quá nhanh khiến cho Lục Cảnh Nghi dường như từ trên mây vừa rơi xuống.
Cảnh Nghi siết chặt bàn tay, nước mắt cứ thế lại tuôn xuống, cậu chậm rãi quỳ cạnh thi thể Khải Ân mà khóc ròng.
***
Sau khi an toàn đưa công chúa rời khỏi khu vực của Đông Anh công quốc, người áo đen nhẹ nhàng đặt Tử Minh ngồi xuống thềm đá.
"Điện hạ không sao chứ?"
"Ta đã gϊếŧ Khải Ân, ta không cố ý muốn gϊếŧ hắn... nhưng..." - Tử Minh lắc đầu, thanh âm hơi ngập ngừng, ánh mắt trong veo như mặt hồ khẽ lay động.
Bầu không khí chợt im lặng, người áo đen ngồi xuống cạnh Tử Minh, tay tháo chiếc mặt nạ trên mặt, để lộ ra dung mạo đẹp đẽ thanh tú, sau đó nhìn sang Diệp Nhi căn dặn:
"Ngự lâm quân Vương Anh đang ở phía Đông và phía Bắc, cách hơn một dặm. Mau chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cung-thich-em/3462086/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.