Phương Tuyết Di hiện tại rất lo lắng cho ông nội mình, thế nên cũng không có tháy được Phùng Ngọc khác thường. Nghe hắn nói vậy, tựa như người chết đuối bắt được cọc, nghẹn ngào
“ Ông nội ta bệnh tim tái phát, anh làm ơn bảo bác sĩ cho ta một viên Ức Tâm Đan”
Ức Tâm Đan, Nhị Phẩm Đan Dược, có tác dụng hồi phục trái tim, ức chế bệnh tim tái phát. Tất nhiên, cũng chỉ là trị phần ngọn mà thôi. Muốn trị được gốc, phải cần tới một viên Tứ Phẩm Đan Dược Trị Tâm Đan
“ Được rồi... tiểu thư xin đợi chút” Phùng Ngọc thân sĩ nói. Sau đó hướng về phía một bác sĩ lớn tiếng
“ Phục vụ, nhanh mang ra một viên Ức Tâm Đan đi”
“ Hiện tại coi như lấy kịp thì người bệnh cũng chết rồi” Đúng lúc này, một thanh âm nhàn nhạt vang lên
Tất cả mọi người trong cửa hàng sững sờ. Thật sự là lớn mật ah, lại dám đứng ra ngăn cản bác sĩ cứu người ah. Tất cả mọi người nhìn sang, chỉ thấy một thanh niên bình thường tới không thể bình thường hơn đứng nơi đó.
“ Ngươi nói vậy là ý gì?” Phùng Ngọc căm tức nhìn Lục Đạo.
“ Không có ý gì” Ngừng lại một chút, Lục Đạo nhìn sang Phương Tuyết Di, cười nhạt nói
“ Ông nội cô chỉ còn sống được 5 giây mà thôi. Dù đi lấy Ức Tâm Đan, cũng không kịp”
Lục Đạo nửa thật nửa giả, hắn dựa vào Con Số Vận Mệnh biết được ông lão còn một phút sinh cơ chứ không phải năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cuc-lien-minh/2194146/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.