Chương trước
Chương sau
Sáng sớm hôm sau, Thiên Hạ Hội đệ tử toàn bộ tụ tập trên quảng trường, tin tức Hùng Bá muốn chọn lấy đường chủ đã truyền khắp toàn bộ Thiên Hạ Hội, những đệ tử có thực lực đều đến để mong đoạt được chức đường chủ.

“ Quân sư cảm thấy lần tranh tài này thế nào?” Hùng Bá ngồi trên bảo tọa quay sang Hắc Phong ngồi ở cách đó không xa nói.

“ Từ trong bang chọn ra cường giả, tất nhiên là cử chỉ sáng suốt, chỉ tiếc Bang chủ không cho phép ta tham gia tỷ thí, bằng không, ta cũng thật muốn thử xem, thực lực của chính mình như thế nào” Hắc Phong cười nói.

“ Ha ha, quân sư thật biết nói đùa, ngươi là dùng đầu óc, làm sao có thể so với mấy tên thất phu này”

“ Huống chi, ta đang có một việc muốn quân sư đi làm, liên quan đến Vô Song Thành. Chờ lần tranh tài này hoàn tất, lão phu dự định phái quân sư đi trước Vô Song Thành để thăm dò tin tức, ta tin tưởng lấy tài năng của quân sư sẽ không có vấn đề gì?” Hùng Bá cười nói.

“ Bang chủ cứ yên tâm, thuộc hạ sẽ tận lực hoàn thành” Hắc Phong gật đầu nói.

Đang lúc Hùng Bá nói chuyện với Hắc Phong, các trận tỷ đấu bên dưới cũng đang diễn ra.

Ở vòng đầu tiên, Tần Sương, Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân, Đoạn Lãng đã dễ dàng giành thắng lợi áp đảo trước các đệ tử khác.

“ Bang chủ, ngài xem, Phong thiếu gia, Vân thiếu gia, Sương thiếu gia, còn có Đoạn Lãng tiểu tử kia thực lực, đều rất cường hãn nha” Văn Sửu Sửu đứng bên cạnh Hùng Bá phe phẩy quạt lông chim cười nói.

Vòng đầu tiên rốt cục kết thúc, chung cuộc chọn ra được 6 người bao gồm: Tần Sương, Nhiếp Phong, Bộ Kinh vân, Đoạn Lãng, Dương Chân, Từ Hồng.

Sáu người bọn họ lần lượt chia ra làm 3 trận đấu, người thắng trong 3 trận này sẽ nhậm chức vị đường chủ Thiên hạ hội.

Cũng giống như trong nguyên tác, Tần Sương, Nhiếp Phong dễ dàng đánh thắng Dương Chân và Từ Hồng, chỉ còn lại một trận cuối cùng đó là trận giao chiến giữa Bộ Kinh Vân và Đoạn Lãng.

Trên lôi đài, Bộ Kinh Vân ánh mắt băng lãnh khoanh tay đứng nhìn Đoạn Lãng, thái độ xem thường nói.

“ Ra tay đi”

Đoạn Lãng cười khẩy nhìn Bộ Kinh Vân nói: “ Bất Khốc Tử Thần, hôm nay ngươi sẽ phải ôm hận dưới kiếm của ta” nói rồi Đoạn Lãng tức thì rút kiếm đánh tới.

“ Thực nhật kiếm pháp đệ nhất thức”

Bộ Kinh Vân thấy Đoạn Lãng đánh ra chiêu kiếm thì giật mình, vội vàng vận lực đánh ra một chưởng.

“ Bài Vân Chưởng đệ nhất thức”

“Ầm” chưởng kiếm va chạm, công kích triệt tiêu lẫn nhau, không ai chiếm được ưu thế, thế nhưng Bộ Kinh Vân không có dừng lại, liền đánh ra Bài Vân Chưởng đệ nhị thức, Phi vân toái nguyệt.

Trường kiếm trên tay Đoạn Lãng phát ra ánh sáng hỏa hồng chói mắt, trong nháy mắt chém thẳng tới.

“ Thực nhật kiếm pháp đệ nhị thức”



Vô số kiếm ảnh tầng tầng lớp lớp, quang mang nóng rực, như bao vây lấy Bộ Kinh Vân.

“ Bài Vân Chưởng đệ ngũ thức – Ô Vân tế nhật”

Bộ Kinh Vân nhìn thấy Đoạn Lãng một lần nữa đánh tan chính mình Bài Vân Chưởng thì không khỏi bực bội, bàn tay xoay tròn, trên người lập tức có từng luồng khói đen hiện ra, tiếp đó một chưởng đánh thẳng ra, tầng tầng lớp lớp khói đen ngưng tụ thành cự chưởng, mang theo khí thế bức người, hướng Đoạn Lãng ào ào đánh tới.

“ Thực nhật kiếm pháp đệ thất thức – Tịch nhật ánh sáng”

Đoạn Lãng ánh mắt tỏa sáng, trường kiếm trong tay trong nháy mắt chém ra, màu hỏa hồng kiếm khí nhanh như tia chớp đánh tới, mang theo tiếng rít, cùng Bài Vân Chưởng chạm vào nhau.

“ Oành”

Một thanh âm thật lớn vang lên, công kích của Bộ Kinh Vân bị một kiếm đánh tan, thế nhưng Bộ Kinh Vân dù sao cũng là Nhất Lưu Cao Thủ, không thể dễ dàng như vậy bị đánh bại.

“ Bài Vân chưởng đệ bát thức – Vân Hải Ba đào”

Bộ Kinh Vân một chưởng đánh ra, chưởng kình trong cương có nhu, trong nhu có cương, như trong biển sóng lớn, cương nhu hòa hợp.

“ Thực nhật kiếm pháp đệ tứ thức”

Đoạn Lãng cười nhạt, trường kiếm trong tay huy vũ, kiếm khí ngưng kết tạo thành một cái lưới lớn, hướng về phía Bộ Kinh Vân chụp xuống.

Hắc Phong quan sát ở bên ngoài, liền nhìn ra Bộ Kinh Vân đã ở thế hạ phong, sẽ thua trong chốc lát.

“ Thực Nhật kiếm pháp quả thật có tính khắc chế Bài Vân chưởng, Bộ Kinh Vân thua đã là không thể tránh khỏi” Hắc Phong thầm nghĩ.

“ Vân Sư Huynh” Nhiếp Phong ở một bên quan sát trong mắt không dấu nổi vẻ lo lắng, hắn biết Bộ Kinh Vân ngày hôm qua bị thương còn không có hoàn toàn khôi phục.

Đoạn Lãng một kiếm mang theo vô tận phong mang, làm cho không khí chung quanh đều tựa như bị xé nứt, một cổ kinh khủng kiếm ý như tia chớp đánh tới, làm cho Bộ Kinh Vân sắc mặt đại biến.

Bộ Kinh Vân miễn cưỡng ngăn trở Đoạn Lãng một kiếm này, tiếp đó trong miệng liền phun ra một ngụm máu tươi, hắn lúc đầu thương thế liền còn chưa khỏe, bây giờ đang cùng Đoạn Lãng tranh đấu đã làm vết thương tái phát.

“ Bộ Kinh Vân, chịu chết đi” Đoạn Lãng không chút lưu tình đánh tới.

“ Thực Nhật Kiếm Pháp, Hỏa lân thực nhật”

Đoạn Lãng sử ra Thực Nhật kiếm pháp một thức sau cùng, Hỏa Lân Thực Nhật, uy lực của chiêu này không hề thua kém Tiên Thiên cao thủ công kích, trên thân trường kiếm lúc này phát ra ngọn lửa đỏ rực, một hư ảnh kỳ lân từ từ xuất hiện.

“ Đệ đệ vậy mà đã thành công luyện được chiêu này” Hắc Phong gật đầu cười nói.

“ Không tốt, Vân sư huynh gặp nguy hiểm”

Nhiếp Phong sắc mặt đại biến, hắn có thể cảm nhận chiêu này khủng bố, Bộ Kinh Vân lúc này tuyệt không chống đỡ được.

“ Vân sư đệ” Tần Sương ở bên cạnh cũng biểu lộ vô cùng lo lắng.

“ Bài Vân chưởng đệ thập thức, Vân lai tiên cảnh”

Bộ Kinh Vân đánh ra một chưởng cuối cùng, vô tận mây mù trong nháy mắt hội tụ lại, đem Đoạn Lãng bao vây vào.

Đoạn Lãng mỉm cười khinh miệt nhìn Bộ Kinh vân, nội lực không ngừng tập trung trên thanh trường kiếm, hỏa quang bốc lên càng lớn, xung quanh mây mủ lập tức bị đánh tan.

“ Ngươi thua rồi” Đoạn Lãng nhoẻn miệng cười, vung kiếm chém tới, hỏa diễm huyễn hóa ra hư ảnh hỏa kỳ lân gào rống phóng tới Bộ Kinh Vân.

Bộ Kinh Vân không kịp chuẩn bị, lập tức bị hư ảnh hỏa kỳ lân vồ trúng.

“Ah” Bộ Kinh Vân kêu thảm một tiếng, miệng phun ra máu tươi, té bay ra khỏi võ đài.

“ Vân Sư Huynh”

Nhiếp Phong nhanh như tia chớp bay đến, nháy mắt đã đến bên cạnh Bộ Kinh Vân, đỡ lấy hắn.

Đoạn Lãng vốn dĩ một kiếm theo sát Bộ Kinh Vân để truy sát nhưng vì Nhiếp Phong đã nhanh chóng giữ lấy Bộ Kinh Vân nên hắn đành quay kiếm lùi lại.

Hắc Phong ở bên ngoài quan sát thầm hô đáng tiếc, nếu là hắn thì Bộ Kinh Vân đã chắc chắn phải chết.

“ Hiện tại thắng bại đã quyết, Thiên Hạ Hội ba đại Đường chủ, Tần Sương chưởng quản Thiên Sương Đường, Nhiếp Phong chưởng quản Thần Phong Đường, Đoạn Lãng chưởng quản Phi Vân Đường”

Hùng Bá chậm rãi đi lên đài, nhìn phía dưới rất nhiều đệ tử tuyên bố.

“ Được rồi, các ngươi bây giờ có thể trở lại chính mình địa bàn quản lý đi”

Hùng Bá tuyên bố kết quả sau đó, chậm rãi mở miệng nói.

“ Tạ ơn sư phụ” Đoạn Lãng ba người đồng thời ôm quyền nói.

“ Bang chủ anh minh, văn thừa võ đức, phụng thiên thừa vận, nhất thống thiên hạ”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.