Chương trước
Chương sau
“ Chúc mừng Bang chủ, chúc mừng Bang chủ... Bang chủ được này quân sư phò tá, ta Thiên Hạ Hội nhất thống thiên hạ, nhất định sẽ càng thêm thuận lợi” Văn Sửu Sửu nịnh bợ nói.

“ Đa tạ Bang chủ, thuộc hạ nhất định sẽ tận sức, vì Bang chủ, vì Thiên Hạ Hội xuất lực” Hắc Phong ra vẻ cung kính chắp tay nói.

“ Quân sư không cần đa lễ, kế tiếp còn mời quân sư, phân tích một chút ta Thiên Hạ Hội kế tiếp phải như thế nào mới tốt” Hùng Bá ánh mắt thâm thúy nhìn Hắc Phong nói.

“ Ta Thiên Hạ Hội bây giờ thanh thế to lớn, như mặt trời giữa trưa, ngoại trừ Vô Song Thành bên ngoài, trên cơ bản không có thế lực nào có thể cùng chúng ta chống lại, bất quá, ta Thiên Hạ Hội cao thủ, ngoại trừ Bang chủ ngài, thật sự có chút thiếu, cho nên, theo ta thấy việc cấp bách chính là giải quyết bên trong bang vấn đề cao thủ chưa đủ” Hắc Phong phân tích nói.

“ Quân sư nói có lý, cái kia Phong Vân sớm muộn cũng phản bội Thiên Hạ Hội, đến lúc đó ta Thiên Hạ Hội ngoại trừ lão phu ra thì thật không có cao thủ nào, chuyện này xác thực phải giải quyết nhanh một chút quyết mới được” Hùng Bá gật đầu, biểu thị tán thành Hắc Phong cách nhìn.

“ Từ Thiên Hạ Hội bên trong chọn lựa ra cường giả tới đảm nhiệm vị trí đường chủ, thuộc hạ thấy tuyệt đối không thể để cho Bộ Kinh Vân lên làm đường chủ, người này trong lòng đối với Bang chủ chỉ có hận ý, không có một chút kính ý, một khi lên làm đường chủ sẽ phát sinh ra nhiều vấn đề không thể tưởng tượng” Hắc Phong ôn tồn nói.

“ Bộ Kinh Vân chính là đệ tử lão phu tự mình dạy dỗ, Thiên Hạ Hội ngoại trừ Sương nhi cùng Phong nhi, còn có người nào có thể thắng được hắn?” Hùng Bá nói.

“ Bang chủ có còn nhớ Đoạn Lãng? Người này là huynh đệ tốt của ta, thực lực của hắn cũng là khá cường đại, hắn có khả năng đánh thắng Bộ Kinh Vân, hơn nữa hắn vẫn muốn bái Bang chủ làm sư phụ” Hắc Phong cười nói.

“ Đoạn Lãng là Nam Lân Kiếm Thủ Đoạn Soái nhi tử, lão phu đương nhiên sẽ không hoang phế một hạt giống tốt như vậy, mười năm qua lão phu vẫn âm thầm giáo dục võ công của hắn, cho nên hắn mới có thành tựu ngày hôm nay” Hùng Bá gật đầu cười nói, đã hiểu rõ thâm ý của Hắc Phong.

“ Bang chủ anh minh, ánh mắt càng là sắc bén, mười năm trước hẳn đã nhìn thấu Đoạn Lãng tư chất, chẳng qua là vì ma luyện hắn tâm tính, cho nên mới cho hắn làm tạp dịch mười năm” Hắc Phong cười nói.

“Ha ha, Quân sư đúng hiểu ý ta” Hùng Bá lần nữa cất tiếng cười to.

Hắc Phong cùng Hùng Bá trò chuyện thêm một lúc về thế cục Thiên Hạ Hội xong thì cáo từ trở về.

“ Chúc mừng quân sư a, ngài hiện tại chính là dưới một người trên vạn người, về sau cũng xin chiếu cố Sửu Sửu một chút nha” Văn Sửu Sửu cười nịnh bợ nhìn Hắc Phong.

“ Mới vừa rồi ta vì Bang chủ rình thiên cơ, bị phản phệ, ta hiện tại cần muốn tĩnh dưỡng thật tốt một chút, Văn Sửu Sửu, ngươi đi thông báo Đoạn Lãng, nói hắn tới Bang chủ bái sư, ta phải đi dưỡng thương” Hắc Phong nói xong thì thi triển khinh công rời khỏi.



“ Bị phản phệ mà tốc độ còn nhanh như vậy, không hỗ là Quân sư nha” Văn Sửu Sửu phe phẩy quạt lông chim cảm thán.

Hắc Phong sau khi rời khỏi liền đi thẳng đến thác nước nơi Bộ Kinh Vân tu luyện, Hắc Phong đến đây là muốn thăm dò thực lực của Bộ Kinh Vân thậm chí hắn còn muốn đánh Bộ Kinh Vân trọng thương để cho Đoạn Lãng dễ dàng đoạt được chức đường chủ.

“ Quả nhiên hắn ở đây” Hắc Phong từ xa đã thấy Bộ Kinh Vân đang luyện công dưới thác nước.

“ Bài Vân Chưởng” Bộ Kinh Vân dầu gì cũng là Nhất Lưu Cao Thủ, Hắc Phong không chút ẩn nặc nên cũng bị hắn phát hiện, cho nên, trong nháy mắt một chưởng vỗ ra hướng về Hắc Phong oanh kích mà tới.

“ Thực Nhật Kiếm pháp đệ nhất thức”

Hắc Phong thấy vậy thì rút kiếm chém ra đệ nhất thức, kiếm khí màu đỏ hồng như chớp đánh thẳng tới cự chưởng.

“ Ầm ” Chưởng và kiếm khí va chạm phát ra âm thanh chát chúa, trong nháy mắt cự chưởng đã bị kiếm khí triệt tiêu, tuy nhiên kiếm khí vẫn còn chưa hết đánh thẳng tới giữa ngực Bộ Kinh Vân.

“ Oành” Bộ Kinh Vân trong nháy mắt bị kiếm khí đánh văng vào vách thác nước phát ra oành một tiếng, khi hắn lồm cồm bò dậy trên miệng đã có một dòng máu tươi.

“ Gặp phải ta xem như ngươi không may” Hắc Phong âm thầm cười lạnh.

“ Ngươi là ai? Tại sao đánh lén ta?” Bộ Kinh Vân chùi vết máu trên miệng, âm trầm nói.

“ Ngươi thấy ta liền ra tay, lại nói ta đánh lén ngươi, thật tức cười” Hắc Phong cười nói.

“ Ta...” Bộ Kinh Vân há miệng, thế nhưng không biết nên nói cái gì, đây chính là hắn ra tay trước.

“ Bộ Kinh Vân, ta chính là Thiên Hạ Hội quân sư, ngươi cũng dám tự ý ra tay với ta, ngươi đây là dĩ hạ phạm thượng”

“ Quân sư? Hừ, ta Thiên Hạ Hội chưa từng có quân sư, ngươi rốt cuộc là người nào? Cư nhiên dám tự xưng là Thiên Hạ Hội quân sư?”

Bộ Kinh Vân trong mắt hàn quang lóe lên, tiếp lấy thân hình khẽ động, nhảy vội lên bờ, tuy nhiên vết thương trên ngực phát tác làm hắn đau đớn vô cùng.

“ Vân Sư Huynh” Đúng lúc này một tiếng quát nhẹ đột nhiên truyền đến, một thanh niên tuấn tú mặc áo trắng, nhanh như chớp đã xuất hiện ở bên cạnh Bộ Kinh Vân. Người này không ai khác chính là Nhiếp Phong.

“ Phong sư đệ, người này tự xưng là Thiên Hạ Hội quân sư, ngươi biết có người như vậy?” Bộ Kinh Vân nhìn Nhiếp Phong hỏi.

“ Vân Sư Huynh, hắn không có nói sai, hắn đích xác là chúng ta Thiên Hạ Hội quân sư, khi ta tới gặp Văn Sửu Sửu, hắn chính miệng nói, Bang chủ mới vừa rồi đã phong vị này làm quân sư” Nhiếp Phong nhìn Bộ Kinh Vân cười tươi nói.

“ Đã biết thân phận của ta rồi chứ? Ta cũng không rãnh thời gian ở đây so đo với các ngươi” Hắc Phong nói xong thì thi triển khinh công đi mất, mục đích làm trọng thương Bộ Kinh Vân đã thành, hắn cũng không ở đây làm gì.

“ Vân sư huynh đã bị thương” Nhiếp Phong cũng không để ý đến Hắc Phong làm gì, thấy bộ dạng chật vật của Bộ Kinh Vân thì thốt lên.

“ Ta không sao, tên đó rất mạnh” Bộ Kinh Vân âm trầm nói.

Hắc Phong trở về phòng thì gặp Đoạn Lãng đến tìm hắn.

“ Đại ca, Bang chủ thu ta làm đệ tử” Đoạn Lãng vẻ mặt kích động nhìn Hắc Phong nói.

“ Ừm, ngày mai ngươi nhất định sẽ gặp phải Bộ Kinh Vân, đến lúc đó ngàn vạn lần không nên lưu thủ, có thể giết liền giết” Hắc Phong gật đầu, sau đó nhìn Đoạn Lãng nói.

“ Đại ca yên tâm, ta nhất định lấy tính mạng của hắn, ta ngày mai sẽ làm cho hắn Bất Khốc Tử Thần, nuốt hận ở dưới kiếm của ta” Đoạn Lãng kiên định nói, tuy là hắn không nói gì cảm tạ Hắc Phong, thế nhưng hắn biết hắn có thể được Hùng Bá thu làm đệ tử đều là nhờ công của Hắc Phong, trong lòng cảm kích Hắc Phong rất nhiều.

“ Đại ca tin tưởng thực lực của ngươi” Hắc Phong vỗ vai Đoạn Lãng cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.