Vừa ra khỏi cổng bệnh viện, chuông điện thoại liền reo lên. Trên màn hình hiển thị số máy lạ, Hạ Ninh Dung ngập ngừng một chút cuối cùng quyết định bắt máy. Như chỉ đợi cô nhận cuộc gọi, đầu dây bên kia lập tức vang lên một giọng nói lạnh ngắt:
"Xong việc rồi à?"
Hạ Ninh Dung ngay tức khắc nhận ra người đang nói chuyện với mình là ai, cô đảo mắt tìm kiếm xung quanh. Bỗng ánh mắt sắc sảo ấy dừng lại tại vị trí của một tòa nhà cao tầng gần đó, khóe môi cô bất giác cong lên một đường.
Người đàn ông với khí chất hơn người đứng trước cửa kính rộng lớn của căn phòng nhìn xuống phía dưới, bờ môi mỏng khẽ nhếch lên đầy mê hoặc.
"Hắc tổng, anh là đang theo dõi tôi?" Hạ Ninh Dung ngẩng cao đầu nhìn đến nơi có bóng người cao lớn nào đó đang dõi theo cô
"Em nghĩ sao?"
Tuy khoảng cách về không gian giữa hai người rất lớn nhưng lại có cảm giác như cả hai đang ở ngay trước mặt nhau vậy, ánh mắt cô và anh đều có thể chạm tới đối phương.
"Con em đang ở chỗ tôi."
"Anh..."
"Em cũng đã thấy chỗ tôi đang đứng, vậy phiền em đến đây một chuyến rồi."
"Tôi lập tức đến ngay. Anh không được phép động đến con tôi."
"Yên tâm, nếu có ra tay thì cũng chỉ có thể là cô con gái cưng của em thôi."
"Anh dám?"
"Em có mười phút. Không đến kịp, tôi không đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra với con em."
Tút... tút... tút...
Bóng người đứng trước cửa kính của tòa nhà phía đối diện cũng dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-la-nu-than-van-nguoi-me/1742667/chuong-71.html