Một người cấp dưới hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm đi tới, thả xuôi tay đứng đối diện Đông Phùng Lưu.
“Còn chưa hạ được sao?”
“Ở bên đó đã bị nổ cho tan tác, thời gian hạ thành chỉ là vấn đề thời gian.”
“Tiếp tục đánh, nhiều nhất trong vòng hai ngày phải phá hủy tòa lâu đài kia.”
Hai ngày...
Người cấp dưới nuốt nước miếng đánh ực, biết rõ nhiệm vụ gian khổ lại không dám nói lời nào.
Chỉ là hôm nay có tình huống đặc biệt, buộc phải nói rõ với Đông Phùng Lưu.
“Cái đó, chúng ta hành động lộ liễu như vậy, bên cảnh sát cũng đã không nhịn được. Lần này còn kinh động đến quân đội, bọn họ cũng đang điều tra nội tình của chúng ta. Kế tiếp chúng ta nên...”
Không đợi cấp dưới nói xong, Đông Phùng Lưu đã mất kiên nhẫn cắt ngang: “Chuyện này giao cho Thịnh đi xử lí, đừng đến phiền tôi.”
Cấp dưới khó xử nhìn Nam Cường Thịnh, Nam Cường Thịnh xua tay với cậu ta, ý bảo cậu ta rời đi trước.
Nếu là trước đây, Nam Cường Thịnh nhất định sẽ khuyên Đông Phùng Lưu bình tĩnh, sau đó phân tích lợi hại cho anh nghe, nói mấy lời cố gắng thuyết phục người đàn ông cố chấp này.
Thế nhưng bây giờ, Nam Cường Thịnh lại không có tư cách để nói bất cứ điều gì, bởi vì cục diện ngày hôm nay đều do chính anh ta một tay tạo thành.
Nam Cường Thịnh rất giận bản thân mình, anh ta thật sự không biết tình hình của Đường Tinh Khanh lúc đó.
Nhưng nếu cho anh ta thêm một cơ hội anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500354/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.