Sau một đêm mây mưa, từ sáng sớm Đông Phùng Lưu và Đường Tinh Khanh đã ra sân bay chuẩn bị ra nước ngoài, không thể không nói thể lực của người trẻ tuổi quả nhiên khiến người khác kinh ngạc.
Ở mặt khác, tối qua Nam Cường Thịnh và Phương Minh dường như cũng ở chung một phòng. Điều này thật khiến Đường Ngũ Tuấn càng không vừa lòng với hai người thích thể hiện tình cảm này.
Đặc biệt là bữa sáng Nam Cường Thịnh làm khiến Đường Ngũ Tuấn giận nhất.
Trước kia có khoảng thời gian Đường Ngũ Tuấn từng ăn bữa sáng Nam Cường Thịnh làm, chỉ là nếu như có thể gọi là đồ ăn nhất định là Đường Ngũ Tuấn đói đến mức không chịu được. Bởi vậy Đường Ngũ Tuấn luôn cho rằng tài nghệ nấu nướng của Nam Cường Thịnh rất kém cỏi.
Nhưng sáng nay điều khiến Đường Ngũ Tuấn cảm thấy bất mãn là, tài nghệ nấu nướng của Nam Cường Thịnh không những không kém, mà còn là ở trình độ bậc thầy, trong mắt Đường Ngũ Tuấn, tài nghệ nấu nướng của anh ta gần như có thể ngang với Đường Tinh Khanh.
Bởi vậy khi Đường Nhất Tâm ăn bữa sáng ngon miệng, trong lòng rất bất mãn, đặc biệt là trong bữa sáng Nam Cường Thịnh và Phương Minh còn liếc mắt đưa tình, quả thực là… mất hết tính người.
Đường Ngũ Tuấn buồn chán dùng dĩa gõ lên đĩa, không biết là cậu muốn chọc quấy sự tâm đầu ý hợp của Nam Cường Thịnh và Phương Minh hay muốn thu hút sự chú ý. Nhưng cậu gõ rất lâu Nam Cường Thịnh mới chú ý đến cậu, cười hỏi: “Ngũ Tuấn sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500330/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.