Đường Ngũ Tuấn càng nói càng tự đắc, Nam Cường Thịnh không thể không ngắt lời: "Đủ rồi, đừng tự biên tự diễn nữa, chú chỉ muốn biết chuyện này đối với người bạn thần bí của mẹ cháu thì có gì tốt? Kế hoạch này hắn ta phải bỏ tiền mà không được lợi lộc gì."
Đường Ngũ Tuấn lắc đầu thở dài: "Lợi à? Mẹ cháu chính là tiền lời của hắn."
Nói như thế là đủ hiểu rồi, thì ra tên kia cũng là người theo đuổi Đường Tinh Khanh.
Nam Cường Thịnh cạn lời: "Ngũ Tuấn à, có đôi khi mẹ cháu đúng là hồng nhan họa thủy."
Đường Ngũ Tuấn không vui nói: "Chú Thịnh là vì dì Phương Minh à? Gần đây chú càng ngày càng không đứng đắn, trước đây chú đâu như vậy."
Nam Cường Thịnh không nói, vừa nhắc đến Phương Minh trong lòng anh ta lại có cảm xúc khác lạ. Anh ta đánh trống lảng: "Thế nên tình huống hiện giờ chính là Doãn Thu Ngọc sẽ bắt đầu giúp đỡ tập đoàn Đông Phùng à? Thế này thì cô ta đúng là tiền mất tật mang."
Nam Cường Thịnh híp mắt cười. Nhưng nụ cười của anh ta lại biến mất rất nhanh, anh ta nói với Đường Ngũ Tuấn: "Không đúng, theo hiểu biết của chú đối với Doãn Thu Ngọc, không phải bất đắc dĩ thì cô ta sẽ không làm ra chuyện hại mình lợi người như vậy."
Đường Ngũ Tuấn lắc đầu cười nói: "Ý chú là cô ta sẽ mặc kệ tập đoàn Đông Phùng à? Thế thì cô ta mới đúng là mất hết vốn liếng, cái được không bù nổi cái mất."
Nam Cường Thịnh lẩm bẩm: "Nói vậy cũng phải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500273/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.