Cho dù cô có phải vợ đầu hay không, nhưng Đông Phùng Lưu hiện giờ cũng là người đã có vợ chưa cưới, cô lại mang con của hai người đến công ty, mà trong công ty lại có tai mắt của Doãn Thu Ngọc. Nghĩ đến điều này, Đường Tinh Khanh cảm thấy thời gian sắp tới chắc chắn sẽ không yên ổn!
Nếu Doãn Thu Ngọc biết chắc chắn sẽ đến tìm cô gây phiền phức, đến lúc ấy cho dù cô có giải thích ra sao thì cũng không thể giải thích nổi khuôn mặt giống hai người họ như tạc của Đường Ngũ Tuấn, vừa nghĩ đến chuyện có thể xảy ra, Đường Tinh Khanh đã cảm thấy đau đầu rồi.
Khó khăn lắm mới tới được tầng lầu làm việc, cuối cùng Đường Tinh Khanh cũng không cần phải chịu đựng vẻ mặt kinh ngạc của những nhân viên kia rồi.
Đường Tinh Khanh luôn giữ khư khư Đường Ngũ Tuấn cạnh cô, không cho thằng bé đi đâu. Nhưng không may Đông Phùng Lưu lại liếc thấy Đường Tinh Khanh ở quầy lễ tân nhỏ hẹp, anh nói với Đường Ngũ Tuấn: “Ngũ Tuấn này, vào phòng làm việc của chú đi, trong ấy vừa rộng rãi vừa thoáng mát, còn có đồ ăn nữa đó.”
“Thật sao? Vậy cháu đồng ý!” Để tránh ở lại cạnh Đường Tinh Khanh bị cô quở trách, Đường Ngũ Tuấn liền lộ ra vẻ mặt hớn hở.
“Đi thôi, qua đây…” Đông Phùng Lưu mỉm cười rồi vẫy tay với Đường Ngũ Tuấn, nhưng hành động ấy lại bị Đường Tinh Khanh lên tiếng ngăn lại.
“Đông Phùng Lưu! Đủ rồi đấy, rốt cuộc nó là con anh hay con tôi? Sao anh quản thúc nó còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500183/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.