Mặc dù nụ hôn ngày đó rất say lòng người, nhưng trong vài ngày tiếp theo, dù cho Đông Phùng Lưu vẫn rất tốt với Đường Tinh Khanh, nhưng cô chỉ đáp lại anh bằng sự lạnh lùng, như thể sự triền miên ngày hôm đó không tồn tại.
Đồng thời Đường Tinh Khanh cũng âm thầm tự trách, vì sao cô lại không thể kháng cự được Đông Phùng Lưu, sa vào nỗi đau trong quá khứ, khiến Đông Phùng Lưu thừa dịp nhảy vào.
Đúng là…
Mối quan hệ của hai người cứ giằng co như thế, không nói với nhau câu nào.
Cùng lúc đó, sức khỏe của Đường Tinh Khanh dần tốt lên, cuối cùng cũng tới lúc chuẩn bị ra viện.
Biết được tin ngày hôm sau sẽ phải ra viện, Đường Tinh Khanh cuống hết cả lên. Làm sao bây giờ, cô đã đồng ý với Tịch Song là sẽ ở bệnh viện chờ tin tức của hắn, bây giờ sắp phải ra viện rồi mà còn chưa thấy tin gì!
Chắc hắn sẽ không nuốt lời chứ?!
Đáng chết! Cô phải nghĩ cách, không thể về biệt thự được, nếu về rồi, cô sẽ không còn cơ hội trốn thoát nữa!
Cho dù Tịch Song có giúp cô hay không, cô cũng phải chạy trốn, cô không thể ở bên cạnh Đông Phùng Lưu được nữa.
Đường Tinh Khanh vừa nghĩ vừa cầu mong cho kì tích xuất hiện, đồng thời nhìn chăm chú vào điện thoại.
Đông Phùng Lưu phát hiện ra sự khác thường của Đường Tinh Khanh, anh quan tâm hỏi: “Sao vậy? Em khó chịu ở đâu à?”
“Không sao!” Đường Tinh Khanh không nghĩ ngợi liền chối từ sự quan tâm của Đông Phùng Lưu.
Sao người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500057/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.