Vừa nói Lưu Nhi Hân cũng giơ tay lên định tát Đường Tinh Khanh, nhưng lại bị La Vũ Hạo ngăn lại.
“Sao vậy? Hại người không thành, bây giờ con muốn đánh người trước mặt tôi sao?” giọng nói của La Vũ Hạo lạnh lùng vô cùng, dường như có thể lập tức thẳng tay giết chết Lưu Nhi Hân vậy.
Lưu Nhi Hân lại lắc đầu làm ra vẻ vô tội nói: “Hại người? tôi hại ai, bản thân cô ta đi lại không cẩn thận, cái này cũng có thể đổ lên đầu tôi sao?”
La Vũ Hạo không kiềm chế được cười lạnh lùng nói: “Từ đầu đến cuối tôi đều quan sát cô, là cô đẩy Tinh Khanh, lẽ nào không đáng bị tát hai cái sao? Lại còn vẫn dám đánh lại, nhìn thấy cô đã bị đánh, còn là phụ nữ, tôi cũng không muốn ra tay, có điều, cô mau chóng xin lỗi Tinh Khanh đi.”
“Xin lỗi sao? Anh muốn tôi xin lỗi loại lẳng lơ này sao? Cái chức tình nhân này anh làm cũng rất hợp đấy, ha ha.” Cái miệng của Lưu Nhi Hân không buông tha cho ai, sát muối vào vết thương của Đường Tinh Khanh, hơn nữa lại còn thách thức sự nhẫn lại cực độ của La Vũ Hạo.
Như vậy mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được, La Vũ Hạo không nhịn được nữa bước tới cho Lưu Nhi Hân một cái bạt tai, đây là lần đầu tiên anh ta đánh phụ nữ!
Lưu Nhi Hân lập tức đau đến nỗi há hốc mồm, chỉ vào hai người nói: “Nói cho các người biết, tôi bây giờ là người phụ nữ mà Đông Phùng Lưu yêu nhất, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500011/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.