“Hạ Hạ, đi ngủ thôi.” – Hà Cẩm Dương cười đầy mờ ám.
“Ngủ gì mà ngủ, không thấy em đang đếm tiền đây à?”
Anh đổ mồ hôi nhìn đống phong bì tiền mừng đám cưới xếp la liệt trên giường.
“Còn đứng ngây ra đấy? Không mau lại đây đếm phụ em đi!”
“...”
Cái người này, đường đường là chủ tịch một tập đoàn lớn mà vẫn còn không buông tha cho mấy cái phong bì mừng đám cưới sao? Anh uể oải nằm bò lên giường đếm.
“Hahaha, toàn khách sộp, đếm mỏi cả tay anh nhỉ!”
“...”
Một lúc sau.
“Ôi, đếm xong rồi, mỏi lưng quá đi! Anh, bóp lưng cho em!”
“Mỗi em mỏi sao? Anh mệt chết rồi đây! Em bóp lưng cho anh đi!”
“Cả ngày em phải vác trên người cái váy cưới...huhu...”
“Được rồi, anh bóp là được chứ gì!”
“Cả chân, tay nữa...”
“...”
Một tiếng sau.
“Em hết mỏi chưa?”
“Ừm, hết rồi, hihi.”
Nói rồi cô sáp lại, hôn vào má anh đánh chụt một cái.
“Vậy bây giờ mình vào việc chính nhé.” – Anh lại cười đầy mờ ám.
“Việc gì chứ?” – Cô chớp chớp mắt, hơi chột dạ.
“Vậy em nghĩ vợ chồng đêm tân hôn thì sẽ làm việc gì chứ?” – Đuôi sói của Hà Cẩm Dương bắt đầu mọc ra.
“Ngủ” – Cô đáp gọn lỏn một tiếng, nằm phịch xuống giường bất chấp khuôn mặt đen thui của ông xã mình.
Có trời mới biết cô đang khẩn trương cỡ nào! Cô đâu ngốc đến nỗi không biết “việc chính” kia là gì chứ! Giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-toi-la-tac-gia-ngon-tinh/1997636/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.