An Hạ bị đánh thức bởi những tiếng hò hét đâm chém hỗn loạn.
Cô thấy đầu đau kinh khủng, chân tay rụng rời. Ngơ ngác nhìn xung quanh, cô giật mình sợ hãi. Đây là đâu? Sao cô lại ở chỗ này? Đám người này nhìn là biết không phải người tốt.
Chát! Bùi Thủy Lan thấy cô tỉnh, tát cô một cái mạnh đến mức cô bay người sang một bên. Sự đau đớn làm cô lập tức trở nên tỉnh táo.
“Bùi Thủy Lan! Là cô...”
“Im đi! Nếu không tao sẽ đánh mày đó!”
Xem ra cô ta thật sự đã bị điên. An Hạ đảo mắt nhìn xung quanh, người người vẫn đánh đấm điên cuồng, kia là...
Bùi Trọng Nguyên và Từ Thiên Bảo.
Hai người đó cũng đang đánh nhau, hình như đang giành nhau cái gì đó.
Trong lòng cô dâng lên một cảm giác khó chịu. Cô nhớ rõ ràng, chính Từ Thiên Bảo đã đánh vào gáy cô, chắc là anh ta đã đưa cô đến đây rồi. Chuyện này là sao?
Cô không thể ngồi đây chờ chết. Cô lục túi tìm điện thoại, cô phải gọi cho ông ngoại và Cẩm Dương. Thôi chết, điện thoại của cô bị Bùi Thủy Lan nghịch chơi ném vỡ mất rồi. Cô tức giận tát cho cô ta một cái còn mạnh hơn lúc nãy cô ta tát cô.
“Huhu, mày đánh tao...huhu...tao sẽ đánh mày...huhuhu...”
Bùi Thủy Lan gào ầm lên, khiến những người khác chú ý đến chỗ An Hạ.
...
Hà Cẩm Dương nổi giận lôi đình, khiến ai cũng sợ hãi không dám đến gần. Anh đã lục tung cả thành phố này lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-toi-la-tac-gia-ngon-tinh/1997623/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.