“Cô An chỉ là tinh thần quá căng thẳng thôi, không có gì nguy hiểm đến sức khỏe. Chỉ cần nghỉ ngơi và tránh làm việc quá sức là ổn.” - Bác sĩ ôn tồn nói.
“Cảm ơn bác sĩ.” – Bốn người trăm miệng một lời. Tất nhiên bốn người này là ông cụ Bùi, Hà Cẩm Dương, và cha con Từ Thiên Tư.
Hà Cẩm Dương tức giận trừng mắt nhìn Từ Thiên Bảo.
Nếu không phải ở đây là bệnh viện, chắc là anh sẽ không kiềm chế được cho Từ Thiên Bảo vài cú đấm.
Anh mong ngày mong đêm, chỉ chờ đến tối hôm nay, anh sẽ cho An Hạ một bất ngờ. Bóp chặt chiếc hộp đựng nhẫn cầu hôn tinh xảo trong tay, anh nói mà gần như là quát lên:
“Tôi nghĩ là Từ tổng đây còn thiếu một lời giải thích đấy.”
Từ Thiên Tư vẻ mặt phờ phạc, bộ dáng tiều tụy như già đi cả chục tuổi. Ông im lặng không biết phải mở miệng như thế nào. Nhưng nhớ đến ánh mắt của An Hạ tràn đầy chán ghét và thất vọng khi nhìn mình, ông nhắm mắt, hít sâu một hơi:
“Hạ Hạ...là con gái ruột của chú.”
Một câu này, như sét đánh ngang tai đối với tất cả những người có mặt ở đây.
Từ Thiên Bảo sững người, bố thế nhưng lại sớm biết sự thật? Vậy xem ra An Hạ cũng đã biết rồi. Mà xem tình trạng cô thế kia, hẳn là chịu đả kích rất lớn. Hắn cười tự giễu, giờ phút này cô chắc là rất ghê tởm hắn đi?
“Thì ra thằng súc sinh đó chính là mày!” –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-toi-la-tac-gia-ngon-tinh/1997617/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.