Đường Ôn Mạn bị hắn hôn tới nỗi đầu óc mụ mị. Cô như bị cuốn vào sự ngọt ngào mà không thể thoát ra. Thượng Âu Dật cắn nhẹ vành tai cô, hơi thở dồn dập của Đường Ôn Mạn càng làm hắn hưng phấn. Cô tựa hẳn lưng xuống chiếc giường êm ái, mái tóc dài xoã tung vướng mấy sợi trên mặt làm cô càng thêm phần nâng niu vén tóc ra sau tai cho cô, một tay luồn vào sau áo cô một giây sau áo trong đã tháo ra. Tay hắn vừa đụng vào da thịt nóng hổi thi như có luồng điện chạy qua Đường Ôn Mạn giật thót sợ hãi khóc oà.
Thượng Âu Dật lập tức dừng động tác rồi vội ôm lấy gương mặt của cô, giọng hắn bình ổn hơn trước:’’ Em đừng khóc…Là anh quá vội rồi!"
Đường Ôn Mạn từ từ bình tĩnh hơn, thấy hắn định ngồi thẳng lên ra ngoài thì cô bỗng ôm lấy hắn. Thượng Âu Dật mừng thầm rồi hiểu ý mà tiếp tục. Hắn hôn từ trán cô mũi cô cổ cô rồi dần tiến xuống dưới. Đường Ôn Mạn cảm thấy rất ngứa ngáy, cảm giác hừng hực chưa bao giờ xuất hiện với cô gái nhỏ.
Hắn vùi đầu vào ngực cô, cô mặt nóng ran xấu hổ cắn răng vuốt vuốt tóc gáy hắn. Tóc hắn mềm thật, cảm giác tác cọ vào da nhột nhột. Nằm mơ cô cũng chưa từng nghĩ hai người sẽ có viễn cảnh này.
Cuối cùng cô đã thấy được vật tượng trưng của đàn ông vươn ra mạnh mẽ. Cô nhìn thẳng vào mắt hắn, lúc này đôi mắt cương nghị nhuốm màu dục vọng, ánh lên tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-thuong-tong-hom-nay-khong-pha/3373481/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.