Đường Ôn Mạn tắm rủa xong xuống thì cơm canh cũng chuẩn bị xong rồi. Mọi người cùng ngồi vào bàn ăn. Tả Dư ngồi xuống bên cạnh Thượng Âu Dật, hắn kéo cái ghế bên cạnh ra nhưng Đường Ôn Mạn lại lướt qua luôn rồi ngồi đối diện hắn.
Ngồi vào bàn cả nhà yên tĩnh đến đáng sợ. Không ai nói năng gì làm không khí trầm lắng vô cùng. Tả Dư cũng hơi ngại ngùng bèn nhìn sang Thượng Âu Dật định cầu cứu hắn. Hắn đang nhìn chằm chằm Đường Ôn Mạn, không hề chệch mắt đi một giây, vẫn gắp thức ăn như thường. Mà ánh nhìn của hắn vô cùng dịu dàng ấm áp làm cho Tả Dư trong lòng dấy lên sự bất an, lo sợ.Hắn chưa bao giờ nhìn Tả Dư như thế. Cô run run nắm chặt đũa, cô mỉm cười bắt chuyện:" Bác gái! Cháu mua tặng bác bộ váy đứng đầu trong bộ sưu tập thời trang Milan mới nhất tháng này đấy ạ! Mong bác sẽ thích!"
Ông Thượng thấy bà Thượng không có ý để tâm thì trả lời thay, mặt vẫn rất khách sáo
" Cảm ơn cô Tả có lòng."
" Gọi cháu Dư Dư được rồi ạ!" Tả Dư vui vẻ cười xòa.
Đường Ôn Mạn cũng cất giọng:" Mẹ! Xíu nữa có người tiệm con giao bánh đến ạ! Con làm xong từ chiều rồi!"
Bà Thượng phấn khích:" Tới lúc đó mẹ sẽ thổi nến. Con không được tranh với mẹ đó haha!"
Đường Ôn Mạn lè lưỡi:" Con lớn rồi! Không có thích thổi nến như trước đâu!"
Thượng Âu Dật cười nhẹ:" Ngày trước anh không cho em thổi bánh kem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-thuong-tong-hom-nay-khong-pha/3358492/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.