Đường Ôn Mạn và Uông Gia Đinh lấy đồ ăn quay về đã thấy trên bàn tròn đầy đủ mọi người ngồi quây quanh. Thượng Âu Dật và Tả Dư cũng là lấy xong đồ ăn. Chỗ của hai người là hai cái ghế giữa Thượng Âu Dật và John.
Hắn nhẹ kéo ghế cho cô, cô chẳng nể nang định ngồi sang bên cạnh thì cổ tay bị nắm lại, kéo ngồi xuống ghế. Mọi người đang mải nói chuyện rôm rả, bận ăn uống nên chẳng ai để tâm hắn kéo cô ngồi xuống. Uông Gia Đinh vừa đặt đĩa xuống thấy Đường Ôn Mạn đã ngồi thì cũng kéo ghế ngồi xuống cạnh John.
" Làm gì vậy!" Cô nhỏ giọng, miệng còn chẳng mấp máy.
Thì không đáp, cứ ăn một các thản nhiên. Thấy mình bị ngó lơ, cô liếc hắn một cái rồi cười khẩy. Lấy nĩa ăn tôm. Bữa cơm cứ thế mà diễn ra bình thường. Thạch Đào khen tấm tắc bánh kẹo của Tả Dư cho.
" Kẹo của chị mua ngon lắm đó!"
" Mới đó mà em đã ăn rồi sao! Haha em thích là tốt rồi!"
Khóe miệng Mạn Mạn giật giật, trong đầu thầm nghĩ Đào đầu heo này nói dối không biết ngượng miệng. Muốn lấy lòng ‘mỹ nhân’ thì có.
Haley:" Chị Du Du ( Dư Dư). Bạn trai chị có vẻ ít nói nhỉ?"
Tả Dư ngượng ngùng cười nhẹ, tay đặt lên bàn tay đang đặt lên bàn của hắn.
" Anh ấy đó giờ luôn ít nói mà! Chị nói nhiều, anh ấy lắng nghe!"
Bọn bạn ồ lên, Uông Gia Đinh cũng hùa theo cười cười nói gì đó với John
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-thuong-tong-hom-nay-khong-pha/3351304/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.