Đi theo Cố Mang đến một cửa hàng tráng miệng rất nổi tiếng ở trung tâm Tinh Quang.
Lúc này Lục Dương mới tin lời nói của Sở Nghiêu và Tiểu Mập, Cố Mang thực sự thích ăn đồ ngọt.
Cô mua hai hộp bánh hạnh nhân và hai miếng bánh tam giác ô mai.
Khi Cố Mang lấy điện thoại di động ra định trả tiền, Lục Dương ngăn anh lại, đưa mã QR của anh cho người thu ngân thanh toán.
Nhân tiện cậu lấy thêm mấy cái kẹo mυ"ŧ.
Cố Mang nhướng mày, không phản bác.
"Chị Mang chúng ta cần đi mua thêm gì hay không?" Lục Dương nhận lấy mọi thứ từ tay nhân viên bán hàng.
Cố Mang nhìn xung quanh, ánh mắt lạnh lùng dán chặt vào quán trà sữa cách đó không xa, "Đi mua thêm hai ly trà sữa.
"Được thôi."
Hai người vừa quay đầu lại liền nhìn thấy ba nam nhân đứng ở phía sau, cũng không biết nhìn bọn họ đã bao lâu.
Cố Mang nhướng mày, uể oải đứng dậy.
Tần Phóng cười như không cười nhìn một nam một nữ trước mắt.
Hạ Nhất Độ cũng trong bộ dạng đứng một bên xem kịch vui.
“Anh ba?” Lục Dương kinh ngạc hỏi: “ Anh sao lại ở nơi này?
Lục Thừa Châu một tay đút túi quần, mặc áo sơ mi đen, cởi hai cúc trên cổ áo, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, ống tay áo xắn lên mấy đoạn.
Lông mày và đôi mắt tỏa sáng, trên khuôn mặt không có biểu cảm gì.
Trong đôi mắt đen và sâu có vài phần lạnh lẽo.
Tần Phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-luc-tong-khong-phai-dang-vua/3483414/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.