Sau tiết đầu tiên, Lục Dương không biết đã đi đâu.
Mạnh Kim Dương đi tới, ngồi ở bên cạnh Cố Mang, "Cố Mang, mình đã xem qua bài thi của tuần trước, mình vẫn còn kém một chút so với người đứng cuối lớp 1."
Cố Mang chống cằm, một bên tai đeo tai nghe, đang nghe điện thoại nói với người trong điện thoại một câu: "Tôi có chút việc, gần đây sẽ không nhận nhiệm vụ, anh đừng quấy rầy nữa."
Tháo tai nghe xuống, đặt tại nghe và điện thoại vào trong túi quần.
Cô nhìn Mạnh Kim Dương, giọng nói trong trẻo lạnh lùng, "Khó như vậy sao?"
Mạnh Kim Dương gật đầu, "Mặc dù nội dung học giống nhau, nhưng độ khó của đề thi mỗi trường lại khác nhau."
Trong những năm qua, Cố Mang đã chi hàng triệu đô la chỉ để thuê gia sư riêng cho Mạnh Kim Dương, trình độ học tập của Mạnh Kim Dương rất ấn tượng.
Đề trung học Minh Thành khó như vậy sao?
Cô thản nhiên nói: "Không sao, cậu cứ làm hết khả năng của mình là được"
Mạnh Kim Dương hít sâu một hơi, "Nếu mà có được đề thi và tài liệu ôn tập của trường học Thanh Thuỷ thì tốt biết mấy, vì chúng là những đề luyện tập có trình độ khó cao nhất cả nước."
Cố Mang nheo mắt lại "Trường học Thanh Thuỷ sao?"
"Nhưng tiếc là tài liệu của bọn họ không được phép lưu hành ra bên ngoài,"Mạnh Kim Dương tiếc nuối nói, sau khi nghỉ lại liền tự an ủi mình "Thôi quên đi, tốt hơn hết, mình nên ôn kỹ đi, còn ba ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-luc-tong-khong-phai-dang-vua/3483411/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.