"Phó hiệu trưởng."“Các cô tới rồi.” Phó hiệu trưởng để tài liệu trong tay xuống, “Nơi này có hai học sinh chuyển trường, học lớp mười hai, các cô mỗi người tự nhìn hồ sơ của họ.”
Vừa nói, ông vừa đưa hồ sơ của Cố Mang và Mạnh Kim Dương cho hai người bọn họ.
La Tụng Hoa đưa tay nhận lấy, chưa kịp đọc hồ sơ của hai người đã nhíu mày: "Phó hiệu trưởng, thầy muốn sắp xếp những học sinh như vậy vào lớp của tôi sao?"
"Đúng vậy." Phó hiệu trưởng đặ tay trên bàn, nhìn họ và nói.
La Tụng Hoa lật tập hồ sơ, cười lạnh một tiếng "Một người có thành tích xấu và tất cả đều là điểm 0, còn người kia gần như không được học hành chính quy lại có thể lọt vào lớp đứng đầu của khối mười hai? Hiệu trưởng, ông đùa tôi đấy à? Ông là Không sợ chuột rớt hỏng cả nồi cháo sao?
Vào lớp đứng đầu cả khối?
Nghĩ cũng đừng nghĩ!
Lớp một không phải loại rác rưỡi gì cũng có thể vào lớp 1.
La Tụng Hoa trong nhà có người đang làm trong bộ giáo dục, cùng phó hiệu trưởng nói chuyện đều không hề kiêng dè.
Sau khi bà đọc xong hồ sơ, mới đến lượt Tịch Yến.
Tịch Yên quay sang điểm số hoàn hảo của Cố Mang, khóe miệng giật giật.
Mạnh Kim Dương cô không biết khả năng học tập như thế nào.
Nhưng nhìn thành tích của Cố Mang, kết quả thật khiến cho người ta phải ngáo ngán thở dài.
Học sinh Cố Mang này may mắn như thế nào mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-luc-tong-khong-phai-dang-vua/3483397/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.