Cố Manh tựa lưng vào ghế sô pha, chơi game. Nghiêng chân, vắt chéo hai chân, tư thế giống như chị đại, nhìn vào thấy có vẻ như rất lười biếng vô kỷ luật.Thoại nhín, cô ấy trông giống như một cô gái vô học hư hỏng.
Ai mà có thể tin được người này là một hacker hàng đầu thế giới.
Cho đến nay, đây là vị vua chưa ai có thể thay thế được vị trí ấy.
Lâm Sương nhìn cô vô cùng ghen tị.
Mới mười bảy tuổi, mà y thuật của cô đã giỏi như vậy rồi, đầu óc của cô cũng vô cùng thông minh.
Còn anh bạn nhỏ này, mới 7 tuổi, đã có thể đột nhập vào máy tính của hacker quốc tế mà không để lại một chút dấu vết nào.
Hai chị em nhà này làm thế nào để có một óc như vậy.
“Vật phẩm tiếp theo đây, cũng là vật cuối cùng trong buổi đấu giá tối nay của chúng ta, Ngọc Miên!” Thanh âm của người chủ trì buổi đấu giá truyền khắp quán bar.
Khi Cố Mang ngẩng đầu lên, nhân vật trong game đã nhảy xuống sông đem chính mình dìm chết, sau đó trên màn hình hiện lại hai chữ game over.
Cô cất điện thoại di động, nhìn chằm chằm miếng ngọc mà chủ trì đang mang lên, nheo đôi mắt đen lạnh lùng lại.
Người chủ trì cười nói: "Tôi tin rằng mọi người đều đã nghe nói qua về miếng ngọc bội này, cho nên tôi sẽ không nói nhiều về nó nữa. Vật phẩm đấu giá cuối cùng trong cuộc đấu giá này, Miên ngọc, có giá khởi điểm là Một triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-luc-tong-khong-phai-dang-vua/3483373/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.