Lúc Cố Mang đưa Cố Tứ đến nơi, buổi đấu giá đã được bắt đầu.Lâm Sương ngồi ở vị trí rất để tìm thấy, cũng là chỗ dễ nhìn thấy nhất.
Cố Tứ chưa bao giờ được đến những nơi nhứ thế này, dọc theo con đường đi vào trong quán bar, ánh mắt ngạc nhiên không thể dấu hiện trên khuôn mặt của cậu.
"Chị chỗ này thật đông vui quá! Wow!" Là bộ dáng khi thấy những điếu mà cậu chưa bao giờ được thấy.
Lâm Sương nhìn thấy một người đội mũ lưỡi trai mà đen, mang áo khoác jacket denim đen, quấn đen, đôi bốt da màu đen. Đi bên cạnh cô gái là một cậu nhóc có ngũ quan cực kỳ tinh xảo, thiếu chút nữa đã gặp phiền toái.
"Được đấy! Cố Mang! Thằng nhóc này cũng thật là đáng yêu! Làm chị cũng thật muốn sinh một bé con như nhóc vậy!"
Cố Mang không để ý đến sự ngạc nhiên của Lâm Sương, ngồi xuống trên ghế, đưa cho Cố Tứ một hộp sữa bò.
"Đừng nghỉ tới việc uống rượi" Cô chậm rãi nói, trong lời nói mang theo một chút uy hϊếp.
Cố Tứ bĩu môi, cắm ống hút vào trong hộp sữa.
Nhìn chị mình cầm chai rượi, chọn một vị trí ở bên cạnh bàn, gõ xuống, cái nắp chai văng ra, liền bị cô chính xác bắt được nằm gọn trong lòng bàn tay, cô thờ ơ ném nó lên trên mặt bán.
Chị của hắn trong thật ngầu!
Cố Mang nhấp một hớp rượi, "Miếng miên ngọc khi nào được đấu giá?"
"Buổi đấu giá vừa mới bắt đầu không lâu, miếng miên ngọc được đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-luc-tong-khong-phai-dang-vua/3483372/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.